Bỗng nhiên cửa sổ vang lên một tiếng “rắc rắc”, Hạng Tư Thành cảnh giác, thầm mắng bản thân, sao mình có thể nhập tâm suy nghĩ sự việc như vậy, không chú ý đề phòng xung quanh, kết quả nhìn kỹ lại, vừa nói không biết là ai đến, người đến là Mạnh Tử Ngâm.
“Vãi, mới bao lâu, cô đến cũng nhanh quá đấy, cái máy đó thật có tác dụng, lúc về cô lại cho tôi mấy cái… á… hình như cô không vui…”
Hạng Tư Thành thấy khuôn mặt Mạnh Tử Ngâm càng lúc càng lạnh, hình như có thể cảm thấy không khí xung quanh thay đổi, anh cũng phát hiện sự việc không đúng, tuy phát hiện hơi muộn, hơn nữa anh vốn không biết nguyên nhân.
Mạnh Tử Ngâm lạnh nhạt nói: “Tôi vừa đến đã vội đi tìm Giang Bách Thần, cứ nghĩ anh xảy ra chuyện, kết quả anh ta nói với tôi anh tìm tôi đến để thẩm vấn phạm nhân, anh vừa rời đi, đã về phòng nghỉ ngơi rồi, ừm?”
Đây là lần đầu tiên Hạng Tư Thành thấy Mạnh Tử Ngâm tức giận như vậy, nói chuyện cũng không lưu loát: “Sao, sao thế? Kỹ năng thẩm vấn của cô thực sự rất lợi hại! Hôm nay bị tấn công, tôi sợ những người đó cứng đầu cố chấp, nên, nên gọi cô đến thẩm vấn…”.
“Anh có biết tôi lo lắng cho anh thế nào không! Anh biết không!”, Hạng Tư Thành chưa nói hết, Mạnh Tử Ngâm đã ngắt lời, hét lớn, giọng nói mếu máo, cô ta chưa nói xong, đột nhiên ôm chầm lấy Hạng Tư Thành.
Hạng Tư Thành vẫn chưa phản ứng lại, đột nhiên bị ôm lấy, đầu óc lại mất đi năng lực tư duy lần nữa, trong một ngày, bị hai người phụ nữ sàm sỡ, đúng thật là, không lời nào để nói.
Cảm giác tiếp xúc chân thực trước ngực khiến Hạng Tư Thành không dám động đậy, chỉ đành mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, thầm niệm chú tĩnh tâm.
Thì ra Mạnh Tử Ngâm lo lắng cho mình, mình có địa vị cao như thế trong lòng cô ta từ lúc nào?
Trong đầu Hạng Tư Thành đầy dấu hỏi, anh không biết, có lúc, một chuyện nhỏ có thể chiếm được trái tim của cô gái, đặc biệt là những cô gái nhìn có vẻ lạnh lùng vô tình.
Mạnh Tử Ngâm cũng nhận ra sự thất lễ của mình, vội vàng đẩy Hạng Tư Thành: “Máy bay đó chỉ có một cái, chỉ có trong khi anh gặp nguy hiểm đến tính mạng, phóng ra, tôi sẽ đến cứu anh, anh dùng làm máy hô gọi, còn chỉ huy tôi thẩm vấn người?”
Rõ ràng Mạnh Tử Ngâm giả bộ tức giận, biết cô ta lo lắng cho mình, Hạng Tư Thành cũng hổ thẹn, xin lỗi liên tục.
“Thôi, tôi đến cũng đến rồi, nói đi, lần này cần tôi thẩm vấn cái gì?”, Mạnh Tử Ngâm cũng không tức giận thực sự, dù sao trước khi gặp Hạng Tư Thành, cô ta cũng lo lắng.
Hạng Tư Thành nói cho Mạnh Tử Ngâm thông tin mình biết, Mạnh Tử Ngâm cau mày: “Lục Chính Quân đó, tôi đã từng