Ông Chồng Bị Bệnh Nan Y

Thanh Lâm Đi Thôi


trước sau



Chuỗi ngày ăn dưa bở những ngày qua cuối cùng cũng đi đến hồi kết sau khi đoạn video trò chuyện của Đào Ương và Cừu Hành bị lộ.
Trong video, Cừu Hành đã cảnh báo rõ ràng Đào Ương còn dặn Đào Ương không được làm bất cứ điều gì khiêu khích hay làm phiền Giải Dương.

Còn gọi cho cha Đào Ương, bảo quản con cho cẩn thận.

Video được quay từ một góc rất xa, vì ở rất xa nên không thể nghe rõ đoạn đối thoại giữa Đào Ương và Cừu Hành, nhưng điều này cũng đủ để mọi người chắc chắn-Đào Ương thực sự có ý với Cừu Hành! Đúng như dự đoán, Cừu Hành đã trực tiếp gọi điện cho cha của Đào Ương để từ chối Đào Ương!
Tất cả sương mù tan biến.
Cư dân mạng choáng váng.
Tin đồn đầu tiên là sự thật, Đào Ương thực sự thích Cừu Hành!
Vậy thì thiên thần nào cơ chứ, xu hướng tính dục nào là phụ nữ cái gì, cái gì mà “chỉ coi Cừu Hành như trưởng bối” đều là giả dối?
Đào Ương đã lừa dối mọi người!
Những cư dân mạng ăn dưa bở từ trước đến giờ đều xem qua video, nhớ lại những màn trình diễn trước đây của Đào Ương, xem xét tuyên bố từ chối sáng nay của Đào Ương và nghĩ về những tiết lộ của Bối Thành và “cuộc nói chuyện rất vui vẻ” của Đào Ương và Giải Dương ngày hôm qua, đột nhiên thấy ớn lạnh và buồn nôn.
Trên đời này còn có một người rõ ràng là có ý đồ bất phàm, làm những việc mưu mô hiểm độc nhất, nhưng lại giả bộ thân thiện, ngụy trang tính tình, phủ nhận tất cả, chạy tới “nói chuyện với nạn nhân”?
Kẻ xấu không đáng sợ, nhưng kẻ xấu giả vờ tốt và làm điều xấu trong bóng tối mới đáng sợ!
Rợn cả tóc gáy.
Kinh tởm!
Vô số cư dân mạng vốn tin tưởng vào Đào Ương đen mặt tức giận, vô số người hâm mộ của Đào Ương hộc máu sau khi xem đoạn video này.

Thanh minh mà Đào Ương đưa ra sáng nay, phủ nhận mọi chuyện và bày tỏ các biện pháp pháp lý chống lại Bối Thành nhanh chóng trở thành nơi để cư dân mạng giận dữ và người hâm mộ buồn bã trút giận.
Có vẻ như sợ cư dân mạng chưa đủ buồn nôn, một lúc sau, một người khác lại tung tin và từ từ leo lên danh sách hot.

Tôi là nhân viên bảo tàng: Mẹ ơi, nó làm tôi nghẹt thở chết đi được.

Buổi biểu diễn sắp bắt đầu.

Con sẽ kể cho mấy mẹ nghe một điều kinh tởm nữa về Đào Ương nữa nha! Tất cả nhạc nền của chương trình này đều do Giải Dương cải biên.

Sau khi người yêu của Giải Dương từ chối Đào Ương thì anh ta bất ngờ yêu cầu thay đổi nhạc nền, yêu cầu thay thành (Đêm Mưa Vọng Tưởng) bảo Giải Dương cải biên, ai có mắt cũng nhìn ra đây là muốn làm khó dễ.

Dù sao thì giờ Đào Ương trong mắt tôi tệ vô cùng, tôi cảm thấy anh ấy là loại đạo đức giấu đao ngụy công tử, quái đáng sợ.
Cái gì cơ?
Cư dân mạng tức giận hờn khi thấy tin mới này.
Đã là tiểu tam rồi còn lấy đâu ra mặt làm khó người khác?! Không biết xấu hổ! không thể chấp nhận được!
Cư dân mạng tức giận đến mức vội vã quay trở lại phòng phát sóng trực tiếp, ngộp lửa chờ chương trình của Đào Ương bắt đầu.

Trong bảo tàng, Đào Ương lao về phía Giải Dương ngay khi cậu bước vào hậu trường sau màn trình diễn mở màn.
“Giải Dương, cậu lại—”
Ngô Thủy, người đang theo dõi hành động của Đào Ương, chặn hắn lại, lạnh lùng nói “Gì cơ? Tránh xa ông chủ của tôi ra.”
Đào Ương bị Ngô Thủy chặn lại, nhìn thấy vẻ mặt của Ngô Thủy, nhớ ra anh ta vốn là vệ sĩ riêng của Cừu Hành, nhớ đến những lời sỉ nhục vừa thấy trên mạng, lồng ngực của hắn cứng ngắc nhấp nhô, gần như không giữ được ý thức, lạnh lùng nói: “Tránh ra! Tôi chỉ muốn nói chuyện với Giải Dương.”
“Ông chủ của tôi không muốn nói chuyện với anh.”
“Cậu… “
“Đào!”Verdon sải bước tới và nhìn Đào ương nghiêm nghị, “Cậu muốn làm gì? Không phải bây giờ cậu nên chuẩn bị trang phục các kiểu à?”
Mọi người trong hậu trường nhìn sang.
Đào Ương cố nén bình tĩnh và cố gắng giải thích: “Tôi chỉ muốn nói chuyện với Giải Dương.

Giữa tôi và cậu ấy có hiểu lầm.

Tôi phải nói chuyện ngay lập tức, tôi hứa sẽ không mất quá nhiều thời gian—”
“Không có hiểu lầm.” Giải Dương vượt qua Ngô Thủy đi tới gần Đào Ương, lợi dụng chiều cao của mình chiếu cố nhìn hắn, “Tôi cũng không muốn nói chuyện với anh, anh làm cho tôi cảm thấy rất kinh khủng.”
Đào Ương lại muốn nói gì đó, nhưng bị Verdon cắt ngang.

Verdon trừng mắt nhìn Đào Ương và nói một cách gay gắt: “Đào, đã đến giờ làm việc rồi.

Tôi hy vọng cậu có thể chuyên nghiệp hơn, thầu của cậu đã dành rất nhiều mối quan hệ và tâm sức cho việc ra mắt của cậu.

Nếu cậu làm điều này một lần nữa, chà đạp sự cố gắng của thầy cậu, vậy thì đây sẽ là lần cuối cùng tôi hợp tác với cậu.

Giải, cậu đi thay quần áo trước đi, buổi biểu diễn đầu tiên sẽ sớm bắt đầu.”
GiảiDương không còn nhìn Đào Ương nữa, nghe lời xoay người thay quần áo.
Có lẽ đó là do Verdon đã áp dụng một số biện pháp cưỡng chế đối với Đào Ương.

Trong vài buổi biểu diễn tiếp theo, Giải Dương không nhìn thấy Đào Ương nữa.
Cho đến khi buổi biểu diễn thứ năm sắp bắt đầu.

Đào Ương, với tư cách là nhà thiết kế của buổi trình diễn này, cuối cùng đã được phép vào hậu trường một lần nữa.

Hắn lần này không ngừng tiến lên phía trước, chỉ đứng cách Giải Dương ba bước, nhìn Giải Dương đối diện Ngô Thủy cảnh giác nói: “Cậu cho rằng cái này có thể đánh gãy tôi à?”
Giải Dương giơ tay chỉnh tề cổ áo nói: “Tôi nghĩ bây giờ anh nên tập trung vào trang phục của mình.

Dù sao thì đây cũng có thể là buổi biểu diễn cuối cùng của anh ở Trung Quốc.”
Vẻ mặt của Đào Ương thay đổi: “Cậu còn làm gì nữa?”
“Tôi lại có thể làm gì được anh cơ chứ? Nên đặt câu hỏi là liệu gia đình anh có vì ích lợi làm bất cứ điều gì với anh không đấy.”
Cậu vừa dứt lời, trợ lý của Đào Ương đột nhiên cầm điện thoại đưa cho Đào Ương, cẩn thận nhìn Giải Dương, rồi nói với Đào Ương: “Ông chủ, điện thoại từ nhà.”
Đào Ương sửng sốt, sau đó nhận ra điều gì đó, hắn không nghe máy mà cố gắng tiếp cận Giải Dương một lần nữa.
Giải Dương đã bước về phía sàn catwalk.
Trong màn trình diễn thứ năm, Giải Dương nhắm mắt lại, không biết là muốn chăm chú chơi hay không muốn xem gì nữa.
Sau khi chứng kiến ​​màn trình diễn của cậu, khán giả trong phòng truyền hình trực tiếp cảm thấy tức giận và xót xa, trong đầu nghĩ chuyện cậu phải chơi nhạc cho tiểu tam, nhịn không được ở bình luận chửi Đào Ương.
Kết thúc bài hát, Giải Dương mở mắt, lễ phép cảm ơn khán giả rồi lui vào hậu trường.
Ngô Thủy ngay lập tức tiến lên một bước và báo cáo: “Đào Ương đã trực tiếp rời đi sau khi nhận được cuộc gọi.”
“Hắn đi

đâu?”
“Bị Đào Hoa Chương ở lối vào bên cửa bắt đi.”
Hắn bị bắt đi rồi, Đào Hoa Chương nhanh quá, Giải Dương gật đầu tỏ ý đã hiểu, đưa cây đàn violin cho Ngô Thủy, tiếp tục thay quần áo cho buổi biểu diễn tiếp theo.

Đào Ương đi rồi, không thấy ai, điện thoại cũng không trả lời, chỉ nhờ trợ lý nhắn lại cho mọi người, nói rằng hắn đã về nhà với gia đình.

Verdon vô cùng tức giận trước sự ra đi đột ngột của Đào Ương, tức giận hủy bỏ buổi giới thiệu tiếp theo về thương hiệu do Đào Ương tạo ra.
Cuối cùng, hợp tác catwalk đã hoàn thành phần còn lại của quá trình trong sự vắng mặt của Đào Ương
Phòng phát sóng trực tiếp đang chờ Đào Ương xuất hiện, những cư dân mạng muốn chửi Đào Ương cũng chẳng mong đợi gì, cho rằng Đào Ương đã lẩn trốn sau khi thấy vụ bê bối bị phanh phui, quay lại Weibo của Đào Ương chửi tiếp.

Sau tất cả các buổi biểu diễn, Giải Dương từ chối lời mời ăn tối từ Verdon, bước ra khỏi viện bảo tàng dưới sự bảo vệ của vệ sĩ và lên xe mà Ngô Thủy đã chuẩn bị trước.
Bốn mươi phút sau, xe dừng trên đường bên ngoài một bệnh viện.
Giải Dương ra khỏi xe, ngồi vào một chiếc ô tô màu đen bên đường.
Cừu Hành đang ngồi trên ghế sau xe hơi cùng mẹ.

Mẹ dựa lưng vào ghế, nhắm mắt dưỡng thần còn Cừu Hành thì nắm tay bà và đang đọc email của công ty trên điện thoại di động.
Giải Dương ngồi ở bên kia, liếc nhìn bệnh viện bên kia đường, nhỏ giọng hỏi: “Thế nào?”
“Còn đỡ.” Cừu Hành đặt điện thoại xuống, kéo chăn trên chân mẹ, “Nhưng hẳn là nhanh thôi.”
Vừa mới nói xong, một thông báo tin nhắn hiện lên trên điện thoại di động của anh.

Đôi mắt sắc bén của Giảo Dương lướt qua nội dung thông tin.
Thanh Lâm: Đi thôi.
Cừu Hành đột ngột siết chặt tay, và sau đó thả lỏng một chút.

Anh nhìn mẹ của mình đang ngồi ở giữa, gọi: “Mẹ.”
Bà cuối cùng cũng mở mắt.

“Phong Xuân Thế đã chết, bị Phong Điển cùng Đào Di sống sờ sờ làm cho tức chết.”
Bà nhìn vào không trung một lúc lâu rồi mỉm cười.

Bà không nhìn bệnh viện mà cầm tay Giải Dương đặt trên đầu gối bà và bảo: Giải Dương, con thật là một ngôi sao may mắn của nhà ta, khi con đến, người đáng chết liền gặp báo ứng.”
Giải Dương nhìn Cừu Hành đang nén chặt đôi mắt nhiều cảm xúc, nắm tay bà rồi cười nói: “Con cũng nghĩ con là ngôi sao may mắn của Cừu gia.”

Sau khi đưa mẹ trở lại viện dưỡng lão, Giải Dương và Cừu Hành ngay lập tức trở về thành phố.
Phong Thế Xuân qua đời, phong gia hỗn loạn, Cừu Hành còn nhiều việc phải thu xếp.

Giải Dương khôn ngoan không can thiệp, đây là một sự trả thù mà anh đã mong đợi trong nhiều năm.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, Giải Dương đã chứng kiến ​​rất nhiều âm mưu trong nguyên tác được dàn dựng từng cái một.
Phong Thế Xuân qua đời, phong gia hỗn loạn, Phong Điển thua thảm hại trong cuộc chiến tranh giành quyền lực, cuối cùng, con trai cả của Phong sang chiếm thế thượng phong, con trai thứ của Phong Chấn chia nhau mọi việc kinh doanh đối ngoại của Phong gia.
Phong Điển không cam lòng, bắt đầu ở Phong gia đại quấy đục thủy.
Đào gia lợi dụng lúc Phong gia rối loạn mà lâm vào cảnh khó khăn, cắt đứt mọi hợp tác với công tuPhong hoa, đồng thời cướp đi một số đối tác và nhà đầu tư của Phong hoa.
Cổ phiếu của Phong Hoa giảm, Phong Sang sứt đầu mẻ trán.
Trước sức ép của gia đình, Phong Điển đã yêu cầu ly hôn với Đào Di.

Bà ta đơn giản đồng ý, quét sạch phần lớn tài sản của Phong Điển và đưa đứa trẻ bay cao bay xa sau khi quay lưng lại với gia đình ruột thịt của bà.
Phong Điển ngày càng trở nên điên loạn, và phong gia ngày càng bất ổn.
Cừu Hành và Phong Thanh Lâm ở sau lưng đang hoạt động điên cuồng, các doanh nghiệp khác nhau của Phong gia liên tiếp gặp sự cố, số lượng lớn nhà đầu tư rút vốn, vô số doanh nghiệp lợi dụng nhà cháy đi hôi của, tóm lại là chó cắn chó.
Cậu cũng được chứng kiến ​​một số âm mưu không có trong sách gốc được dàn dựng từng cái một.
Ví dụ, Đào Ương đã bị phản đối trên quy mô lớn, cửa hàng quần áo hắn mới mở ở thành phố B.

Sau khi trở về Trung Quốc, studio mới thành lập lặng lẽ đóng cửa, và nhiều hợp tác đã thương lượng đã đổ bể.
Đoạn video hậu trường ngày catwalk hợp tác bị cắt và tải lên mạng mà không biết ai quay, Đào Ương cố gắng đến gần Giải Dương hai lần, các video lần nữa lên hot search, Đào Ương lần nữa bị cư dân mạng mắng chửi.
Đào Ương đã trở thành từ đồng nghĩa với “mưu mô”, “xấu xa” và “ba đứa nhỏ”, thậm chí còn bị biến thành meme và được vẽ thành truyện tranh.

Bất giác, tháng 8 sắp kết thúc.

Khi Giải Dương bắt đầu chuẩn bị cho buổi họp mặt người hâm mộ nhân kỷ niệm một năm debut vào tháng 9, Đào Ương, người đã biến mất một thời gian dài, bất ngờ cập nhật Weibo của mình.
Hắn ta tuyên bố, trong đó thừa nhận đã mua Bối Thành và cố gắng mua Giải Tu, đồng thời long trọng xin lỗi Giải Dương về điều này, sau đó nói rằng sẽ rút khỏi ngành giải trí.
Cư dân mạng đã không tha thứ vì lời xin lỗi mà ngược lại còn xúc phạm hắn, thậm chí còn giận dữ hơn vì bị lừa.
Giải Dương nhướng mày sau khi nhìn thấy bài mày, đoán rằng cái này là do Đào gia “giúp đỡ” Đào Ương, share về tường, trả lời: Tôi không chấp nhận.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện