Năm nay tính theo tuổi mụ thì Duệ Duệ bốn tuổi, hơn ba tuần tuổi.
Trong hơn ba năm, cậu chưa bao giờ hỏi về "bố", ngay cả nhắc cậu cũng không có nhắc tới lần nào.
Có đôi khi Lâm Oản Oản rất muốn hỏi, nhưng cô lại sợ cậu buồn, vì vậy cô vẫn luôn giữ mối nghi ngờ này ở trong lòng, bây giờ cuối cùng cô cũng hỏi ra.
"Duệ Duệ, con có muốn biết bố ruột của con là ai không?"
Bố ruột!
Vừa nhắc tới lời này, nụ cười trên mặt cậu bé lập tức tắt đi, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh như băng.
Cậu lạnh lùng đáp: "Không muốn!"
"Ơ.."
Lâm Oản Oản kinh ngạc, cô không ngờ cậu lại có phản ứng như vậy!
"Duệ Duệ.."
"Con không có bố!"
Khuôn mặt cậu bé bị bao phủ bởi sương giá, cậu vô cùng bài xích vấn đề này.
"Duệ Duệ.."
"Tuy rằng con rất hy vọng rằng ông ta đã chết, nhưng ông ta chưa có chết, đúng không" Cậu bé nói lý lẽ rất rõ ràng: "Bởi vì nếu như ông ta đã chết, không thể chiếu cố chúng ta, mẹ cũng sẽ không cùng nhắc tới ông ta với con, vậy..
ông ta nhất định là một người nhẫn tâm đã bỏ rơi mẹ con chúng ta."
Lâm Oản Oản: "..."
"Mẹ chịu nhiều khổ cực ở nước M như vậy, đều là tại ông ta! Con hận ông ta, cho dù có một ngày ông ta xuất hiện ở trước mặt con, quỳ dưới đất cầu xin con, con cũng tuyệt sẽ không tha thứ!"
* * *
Ngày hôm sau.
Lâm Oản Oản tiến tổ làm phim.
Vì không thể quay cảnh kia với Lâm Vi, nên đạo diễn Lí Mưu liền lướt qua cảnh này, quay những cảnh khác trước.
Sau cuộc đàm phán với Lâm Vi ngày hôm đó, Lâm Vii đã không làm phiền Lâm Oản Oản ở trong đoàn làm phim nữa.
Lâm Oản Oản là diễn viên đến hiện trường quay sớm nhất vào mỗi ngày, mặc dù cô không thích nói chuyện nhưng cô rất khiêm tốn và lịch sự, vô cùng có trách nhiệm với vai diễn của cô, chỉ cần là cảnh diễn của cô cho đến tận bây giờ chỉ cần diễn một lần là qua, cho dù bởi vì diễn viên khác diễn không tốt phải quay đi quay lại cảnh đó nhiều lần, cô cũng sẽ không oán giận, một lần lại một lần cùng người đó quay lại cảnh đó đến khi hoàn hảo.
Vì vậy, sau vài ngày, ấn tượng của các diễn viên trong một đoàn phim đối với cô đã thay đổi rất nhiều.
Trong vài ngày qua, Lâm Oản Oản mỗi ngày đều sống cuộc sống liên tục di chuyển giữa hai nơi một nơi là đoàn làm phim và một nơi khác là nhà.
Vì Duệ Duệ thích Tâm Can, cũng thích cả Tiêu Lăng Dạ và Tiêu Diễn, cho nên Lâm Oản Oản không còn tâm tư nghĩ đến việc rời khỏi Cẩ Cung nữa.
Tiêu Diễn nói đúng, có bọn họ làm hàng xóm với Duệ Duệ, cô thực sự có thể bớt được rất nhiều lo lắng.
Ít nhất, Duệ Duệ không cần phải ăn đồ ăn ở bên ngoài vào buổi trưa nữa.
Mỗi ngày Duệ Duệ đều ăn bữa trưa ở nhà của Tiêu Lăng Dạ, bữa trưa ở Tiêu gia toàn là nguyên liệu quý giá và bổ dưỡng, cô cũng không thể cứ chiếm không tiện nghi ở nhà người ta như vậy
Vì vậy, mỗi tối sau khi tan làm, cô đều đi chợ mua rau, nấu một bàn cơm thịnh soạn, không đợi Duệ Duệ đi gọi điện thoại, mỗi ngày Tâm Can đều đúng giờ có mặt.
Mà chỉ cần Tiêu Diễn hoặc Tiêu Lăng Đêm ở nhà, hai người họ đều sẽ đến cọ cơm.
Lâm Oản Oản cũng ngầm đồng ý hành vi cọ cơm của hai người bọn họ.
Điều đơn giản chính là, Tiêu Lăng Dạ ăn cơm về ăn cơm, không còn đề cập đến phương diện tình cảm nữa, điều này thực sự khiến Lâm Oản Oản thở phào nhẹ nhõm.
Ban đầu Lâm Oản Oản cứ nghĩ rằng sự phụ thuộc của Tâm Can đối với cô chỉ là tạm thời, nhưng sau khi ở bên con bé, cô phát hiện ra rằng sự phụ thuộc của Tâm Can đối với cô chẳng những không giảm mà còn tăng lên, chỉ cần cô ở nhà, Tâm Can sẽ làm nũng với cô trong chốc lát, sau đó lại chơi cùng Duệ Duệ.
Lâm Oản Oản cũng ngày càng thích Tâm Can, đứa trẻ này vừa dễ thương, hơn nữa lại hoạt bát vui vẻ, nhìn thế nào cũng thấy thích.
Tình cảm giữa Duệ Duệ và Tâm Can cũng càng ngày càng tốt hơn, ngoại trừ thời gian ngủ, về cơ bản cả hai đều chơi với nhau ở cùng một chỗ, như hình với bóng.
Ngoài ra, còn một điều đáng mừng nữa.
Đoàn làm phim đã tung ra một bức ảnh hóa trang của Lâm Oản Oản.
Sau khi bức ảnh được tung lên mạng, những người hâm mộ "Uyển phi truyện" đã vô cùng kinh ngạc trước dung mạo của Lâm Oản Oản, và họ nhất trí cho rằng, mặc kệ là diện mạo khí chất hay là ánh mắt cử chỉ..
Quả thật là giống như đúc Thần phi trong nguyên tác.
Đây chính là Thần phi mà bọn họ muốn!
Lâm Oản Oản bởi vì tấm ảnh này mà trở nên nổi tiếng một chút.
Mọi thứ đều đang diễn ra theo chiều hướng tốt.
* * *
Vào ngày này, Lâm Oản Oản đến phim trường vào sáng sớm như thường lệ, rất xa liền nghe thấy đạo diễn Lí Mưu gọi cô.
"Oản Oản, lại đây lại đây!"
"Đạo diễn.."
"Mau đến đây!"
Lâm Oản Oản chạy chậm đến, nhân viên đã sắp xếp xong cung điện, lúc này trong cung điện chất đầy