“Hả mẹ nói cái gì,mẹ gả chồng cho con” Doãn Điền Điền hoảng hốt vì lời nói của mẹ mình,nhưng mà ai mà thèm lấy cô cơ chứ vả lại hoàn cảnh nghèo xác như thế này.
Nhan sắc thì cũng tầm thường,chả có ma nào để ý đến cô huống chi là gả chồng cho cô.
Mẹ cô buồn rầu và kể lại vào hai ngày trước,buổi chiều công ty lại được nghỉ giảo lao và có trận World Cup,được chủ tịch cho chiếu ở tại phòng nghỉ giải lao lúc đó mẹ cô chỉ là lao công nên ngồi ở dãy cuối.
Thì lúc này,chủ tịch cũng vào phòng nghỉ nhân viên thì hò hét cổ vũ hết mực,nên không ai để ý đến anh ta,”lúc ấy mẹ cô đã nhường chỗ ngồi cho anh“Dì Doãn,dì đã chọn đội nào chưa?”Mẹ cô ung dung không biết chọn đội nào nhưng nhờ MC dẫn chương trình nên biết đội bóng của nước nào đấu với nước nào,nên mẹ cô chọn đại bên đội Nga.
Anh nhìn mẹ cô liền cười “Vậy cháu chọn đội còn lại,nếu như mà đội cháu thắng thì dì gả con gái cho cháu nhé”,mẹ cô tưởng là nói đùa nên đã đồng ý gả cho anh.
Doãn Điền Điền chỉ mới 18 tuổi thôi đùng phát liền đi gả,cô lắc đầu nhất định không chịu gả cho tên sếp ấy “Mẹ sao mẹ không nói với ông ấy là mẹ chỉ nói đùa” mẹ cô thở dài “Mẹ đâu có biết “Sếp đã ghi âm lại rồi còn đâu,mẹ mà từ chối là hai mẹ con mình ra ngoài đường ở đó”.
Doãn Điền Điền thở dài có chết cũng không gả bởi vì cô đã chứng kiến mẹ cô khóc rất nhiều khi cô nhắc đến ba, ba cô là người tốt không thể nào bỏ mẹ con cô được nhưng khi mẹ còn mang thai cô là ba cô phải đi cứu người ở tòa nhà cao ốc bởi vì ba cô chính là lính cứu hỏa.
Do vụ tai nạn ấy,ba cô đã không còn nhưng gia đình nhà nội của cô là người rất khắt khe và đuổi mẹ cô đi mặc kệ mẹ đã mang giọt máu của gia đình nhà nội.
Cô hận nhà nội và muốn lấy lại mọi thứ chỉ thuộc về mẹ,giá như mà mẹ đừng có có cược như thế thì cô đâu có thể gả đi rồi.
Tối hôm sau,Điền Điền đi làm về trên con đường hẻm nhỏ tuy vắng vẻ chỉ có vài bóng đèn đường mờ ảo lúc này tiếng chuông điện thoại vừa reo lên một tin nhắn thoại “Điền Điền con ở đây mạnh khỏe,mẹ về quê ngoại 1 tháng nữa nữa mẹ sẽ về à con gái lát nữa chồng con sẽ đón con”.
Gì chứ mẹ đồng ý gả cho cô mà không có sự ý kiến của mình vậy là như thế nào,hình như hôm qua mẹ nhờ cô ký gì đó ai ngờ có khi nào là giấy kết hôn không.
Ôi không mẹ thật ác độc dám gả cho người đàn ông già nua bụng phệ béo ú đã vậy còn biến thái nữa,ôi cô không muốn chút nào cùng lúc này cô thấy có vài người đàn ông mặc áo vest đen đi quanh khu cô ở.
Điền Điền thấy lạ,nhưng vẫn nhớ được dòng tin nhắn mà mẹ đã gửi cho cô là sẽ có người tới đón cô,nhưng mà cô không dám lộ động tĩnh nhất là khi người nào đó đã hỏi cô có phải Điền Điền không thì cô sẽ trả lời là không phải.
Nhưng vừa đi gần tới nhà,cô thấy bà chủ trọ đang nói chuyện với người đàn ông mặc vest đen,nhưng cô có thể nhìn được động