Cuối cùng cô cũng đã tới nơi,vừa mới bước ra khỏi xe sự ngạc nhiên trước mắt cô là một căn biệt thự rộng lớn,chưa dám nằm mơ mà cô lại ở căn biệt thư rộng lớn thế này.
Cho dù cái tên cái tên Lục Trạch Kỳ như thế nào giàu cỡ nào cô cũng chẳng quan tâm,bởi vì cô biết là ngày cuối cùng cô sống trên thế gian nan này.
Gả cho cái tên béo bụng phệ,biến thái nữa đều này ai chả muốn,nhiều khi cô đi làm thêm nhưng né quán bar và hộp đêm nhưng cô hiểu dù tiền lương rất cao nhưng cô không muốn vướng tay trong đó chút nào.
Cô làm thêm tại nhà hàng cỡ trung trung thôi,nhiều khi cô biết mấy gã biến thái luôn thích cô gái đẹp và mê tiền,cô chỉ có thể nhận tiền hoa hồng từ khách không dám bán thân nhận số tiền bẩn này.
Khi cô bước vào căn biệt thự to lớn này,mọi thứ đề xoa hoa còn lộng lẫy hơn cả trong phim mà cô ngồi xem ké của hàng xóm.
Một ông lão lớn tuổi tự xưng mình là quản gia của căn biệt thự này “Phu nhân,tôi là quản gia của căn biệt thự này,phu nhân có thể gọi tôi là chú Lý là được”,cô gượng cười để chào hỏi bởi vì cô biết rằng ngày tàn sắp tới nơi rồi.
Chú Lý gọi người hầu mang hành lý cô lên lầu và đồng thời cũng dẫn cô về phòng,khi tới căn phòng Điền Điền hoa cả mắt căn phòng ngủ còn rộng hơn cả phòng trọ cô ở nữa chú Lý còn nói thêm “Phu nhân cứ nghỉ ngơi đi,nếu cần gì thì báo tôi là được,còn nữa ông chủ sắp về tới rồi”.
Điền Điền gật đầu và đóng cửa phòng lại,ở trong phòng cô muốn lục tung tủ xem bức hình của người đàn ông mà cô gả xem coi như thế nào,nhưng cũng bó tay dù sao cũng tới đây hơi mệt nên cô cũng phải đi tắm một chút.
Vừa bước vào nhà tắm,Điền Điền choáng ngộp cái phòng tắm này rồi nó khá rộng còn hơn cả chỗ cô ở hồi đó,có cái bồn tắm lớn như cái hồ bơi không ngờ giới người giàu lại xa hoa như vậy.
Cô đặt chân vào bồn tắm thì không ngờ rằng bồn tắm có nước nóng luôn không giống như ở nhà cũ phải mất thời gian nấu nước nóng,còn lần này có nước nóng sẵn luôn.
Cô hạn thân mình vào bồn tắm,cảm thấy rất thoải mái cái bồn tắm này rất rộng có thể chứa được 4 người,trong đầu cô suy nghĩ tên này biến thái tới mức cho 4 người con gái tắm chung luôn à quá ghê.
Điền Điền vội đứng dậy rời khỏi cái bồn tắm này đi bởi vì trong tưởng tượng của cô khá là biến thái và ghê rồi,vội mặc đồ rồi rời khỏi nhà tắm.
“Mình chưa thấy mặt hắn ta,hắn ta già tới mức nào thôi kệ nếu mà hắn ta bị liệt thì càng tốt” vừa lau tóc vừa tự nhủ,lúc này có giọng nói vang lên “Ai nói tôi bị liệt vậy hả”.
Điền Điền rùng mình quay về phía sau thì thấy người đàn ông tầm cỡ 30 thôi nhìn trông rất là đẹp trai,nhưng mà Điền Điền lại hét lên “Chú là ai ?”.
Anh ta ngồi trên ghế sofa và lấy một số tờ giấy và nhìn Điền Điền “Đương nhiên tôi là chồng em rồi,em ngây người làm gì ngồi đây đi”.
Gì chứ hắn ta là chồng cô ư,nhưng cô không tin có thể cái tên biến thái kia cho mỹ nam kế gặp cô đó ư cô không tin cô vẫn nói thẳng “Tôi không tin,sao chú là chồng tôi được nói đi lão già kia kêu chú tới đi dụ dỗ tôi phải không?”.
Hắn ta phụt cười rồi nói “Em không tin tôi sao,tôi là Lục Trạch Kỳ đồng thời cũng là sếp của mẹ em”,hắn ta vỗ nhẹ ghế bên cạnh ra hiệu cô ngồi cạnh hắn.
Điền Điền vẫn nhẫn nhịn,mà ngồi cạnh hắn ta nhưng vẫn cách xa hắn một chút.
Lục Trạch Kỳ đưa cho cô chứng minh thư của hắn cho cô xem và lý lịch của mình là để chứng minh rằng là hắn chính là chồng cô không phải tên biến thái như cô đã nghĩ.
Đồng thời,hắn vẫn cho cô nghe đoạn ghi âm giữa hắn và mẹ cô,Điền Điền tin tưởng hắn nhưng cô buồn là bởi vì là gái mới lớn chưa nếm trải tình yêu là gì hết,đột nhiên lại gả chồng.
Nhưng hắn ta là sếp của mẹ cô,ôi giá mà mẹ đừng có mà cá cược thì cô đâu có gả đi,Trạch Kỳ đứng dậy “Em nghĩ sao về tôi cũng được,chắc em cũng mệt rồi tôi đi tắm cái”.
Hắn ta