Một lúc sau, Lý Nhậm Bằng và Sở Chi cùng nhau trở về.
Vừa về đến nhà, cô bé Sở Hạ đã lập tức chạy lên phòng.
- "Sở Hạ, con lên phòng tìm gì thế?"
- " Dạ, con đi ngủ ạ."
Cả Nhậm Bằng và Sở Chi tỏ ra khó hiểu, trời vẫn chưa tối mà đã buồn ngủ rồi sao.
Sở Nguyệt thì lại vô cùng thích tính cách này, cô mĩm cười nói:
- "Có lẽ con bé đi cả ngày nên buồn ngủ sớm."
Vừa thấy Sở Nguyệt liền lập tức Sở Chi chạy đến ôm chầm lấy cô.
Đã lâu lắm rồi cả hai người không gặp lại bèn cùng nhau ngồi xuống trò chuyện.
Sở Chi kể lại cho cô nghe tất cả sự việc khi cô đang ở Anh.
Chuyện tình cảm giữa Lý Nhậm Bằng và em gái khiến cô cảm thấy ngưỡng mộ.
Bọn họ đã vượt qua những rào cản để có được hạnh phúc như hôm nay.
Cô mĩm cười, nhìn Lý Nhậm Bằng nói:
- "Cậu phải chăm sóc tốt cho gia đình nhỏ của mình nhé."
- "Vâng, thưa chị hai."
Anh đáp lại liền sau đó dùng ánh mắt trìu mến nhìn Sở Chi.
Hiện tại anh đã là cha của hai đứa trẻ cho nên không những tập trung cho sự nghiệp mà phải còn chăm sóc cho vợ và hai đứa con bé bỏng của mình.
Ở phía này, ngay khi Sở Kiệt đang từ phòng của Sở Hạ bước ra liền bị cô mừng rỡ chạy đến ôm chầm lấy khiến cậu lảo đảo, suýt chút nữa ngã người ra phía sau:
- "Anh Sở Kiệt, cuối cùng anh cũng về thăm em.
Vui quá đi."
Sở Kiệt đưa tay xoa xoa đầu của Sở Hạ.
Cô bé bên ngoài xinh đẹp hơn gấp mấy lần, tính cách lại hoạt bát, đáng yêu.
Cả Lý gia và Diệp gia đều xem cô giống như bảo bối vậy.
- "Cả Sở Quân cũng nhớ anh lắm."
Ngay lập tức, Sở Kiệt rút từ trong túi ra một sợi dây chuyền có hình ngôi sao được làm bằng đá quý.
Cậu cẩn thận đeo lên cổ Sở Hạ, trầm ấm nói:
- "Đây là món quà anh tặng em trước ngày sinh nhật.
Hãy giữ nó cẩn thận nhé."
Sở Hạ ngay khi nhận được quà mà không khỏi vui sướng liền nhón chân hôn lên má Sở Kiệt thay cho