Cao Lang bỗng nhiên quỳ xuống dưới trước cô, anh giơ một hộp nhẫn màu đỏ, bên trong là chiếc nhẫn kim cương lấp lánh, mặt trong của nhẫn có khắc tên ký hiệu của hai người đó là LD, dịch ra là Lang Di.
Anh đã mất rất nhiều công sức để chế tạo ra chiếc nhẫn có một không hai này, trên thế giới, duy nhất chỉ có một chiếc. Anh nói:
"Anh sẽ không hỏi em có đồng ý lấy anh không, anh chỉ muốn biết...em có muốn tựa vào anh đi hết phần đời còn lại không?"
Nghe tới đây, đám Ảnh Quân liền xôn xao, người bức xúc nhất chính là Ảnh Quân, mặc dù câu từ rất chi là mạnh, nhưng âm vực lại nhỏ vô cùng
"Cái thằng chết tiệt này, tỏ tình kiểu gì vậy?"
Ngụy Tư Phong đứng cạnh vỗ vai:
"Đánh nhanh thắng nhanh, đến tầm này rồi còn vòng vo làm màu gì nữa? Cái kiểu em có đồng ý lấy anh không, nó đã xưa lắm rồi!"
Cao Tùng đứng kế bên Ngụy Tư Phong cũng chỉ mỉm cười, vì trong lòng anh ta biết rõ...người cô yêu là ai, ai là người có thể đem lại hạnh phúc mà cô cần. Anh ta cũng rất vui, vui vì họ đã vượt qua bao khó khăn để đến được với nhau. Cao Tùng cũng không biết nói gì thêm, chỉ biết im lặng, ngắm nhìn lại khoảnh khắc trân trọng này.
Vợ chồng nhà Phong Lãnh lại thấy những thứ sến súa này quá quen thuộc với họ rồi, vì...Phong Lãnh đại nhân lúc nào cũng vất liêm sỉ để câu dẫn Phong phu nhân lên giường một cách nhanh nhất.
Cao Lang nói tiếp:
"Chưa cần vội trả lời câu hỏi của anh, trước tiên...nghe anh kể lại kỉ niệm của chúng ta đã. Em còn nhớ ngày nhỏ, em rất thích chơi ở công viên, vừa hay...nhà anh lại có. Em đã xin bảo vệ để vào trong, anh lúc đó...vô cùng ghét giao tiếp, hơn nữa...lại lười nói chuyện. Vậy mà...gặp em, anh lại trở thành tên lắm lời, suốt ngày cãi lý. Thế rồi...tới một ngày, anh phải đi xa, từ đó cách biệt mười mấy năm. Khi gặp lại, em đã là một cô gái trưởng thành, xinh đẹp. Và cứ thế...tình yêu của chúng ta lớn dần, trải qua..."
Thanh Di hiểu anh đang nói gì, thực ra cô muốn nói đồng ý, em đồng ý từ đầu rồi. Nhưng con gái mà, ai lại đồng ý nhanh chóng như thế chứ? Cái cô muốn nhìn thấy, chính là những lời thật thật lòng từ anh, giờ thì cô nghe thấy rồi, không để anh chờ lâu, cô nói lớn chặn lời anh:
"Em...em đồng ý!"
Cao Lang vui mừng, anh liền nhanh chóng đeo nhẫn vào cho cô. Trực tiếp bế cô lên xoay mấy vòng, Phong Uyển đứng đấy lắc đầu, nó thầm than:
"Không cảm thấy chóng mặt hay sao? Đây là đời thực chứ có phải trong phim đâu? Vậy mà nãy còn nói mình viết câu từ sến súa, phổ biến, không thật tâm. Cái hành động của anh bây giờ còn phổ biến hơn đấy!"
Bách Thảo đứng cạnh liền nhìn qua Liên Hoa và Lam Nhiên, chúng cũng chẳng một ai muốn dính vào ổ kiến lửa.
Màn tỏ tình đậm chất thẳng thắn đã được ghi sâu vào lịch sự nhà