CHƯƠNG 5: Đệ nhất khen thưởng
Hiệu trưởng thở dài, nhìn thành tích trên giấy trắng mực đen này: “Không sai. Thành tích này không sai. Kết quả chấm bài thi vừa ra, tôi đã cho phó hiệu trưởng kiểm tra đối chiếu, hoàn toàn chính xác, trừ môn tiếng Anh bị trừ một điểm, tất cả những môn còn lại đều được điểm tối đa.”
Chỉ có môn bị trừ một điểm kia là do phần viết, bởi vì giáo viên chấm bài cho rằng phần viết không nên cho điểm tuyệt đối, tốt nhất là trừ bớt một điểm.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Chủ nhiệm lớp số hai trợn mắt há mồm: “Chính là cái cô học sinh lớp số tám kia sao? Giỏi như vậy sao lại ở lớp số tám?”
Chủ nhiệm lớp số một cũng theo tới: “Có phải trò ấy gian lận không? Sao có thể? Lớp số một chúng tôi có nhiều học sinh giỏi như vậy, một người cũng không bằng trò ấy? Tôi dạy học nhiều năm như vậy, vẫn chưa thấy học sinh nào hầu như được điểm tuyệt đối tất cả các môn!”
Thật là khiến người ta hồ đồ ? ? ?
Chủ nhiệm lớp số ba nhớ lại chuyện về hình học không gian trước đây.
Thoạt nhìn Diệp Nhiễm này cũng không phải là một bao cỏ, xác thực là có lực học.
Cô ấy nhớ lại lúc đó Diệp Nhiễm nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu, “Lần sau em sẽ thi đứng nhất.”
Lúc đấy không ai để ý, mọi người còn cho rằng đầu óc Diệp Nhiễm có vấn đề, ai cũng nghĩ trò ấy nói đùa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Diệp Nhiễm quả thật là đã đứng đầu cả khối, bởi vì trò ấy hầu như có thể làm được bài thi tất cả các môn mà không có bất kì khuyết điểm nào.
Cô chủ nhiệm lớp số ba hưng phấn lên, đây là một thiên tài, là một mầm non của đại học nổi tiếng, tương lai chính là thủ khoa nha.
Cô xoa xoa tay, kích động nói: “Hiệu trưởng, trò Diệp Nhiễm này học ở lớp số tám không thích hợp, có thể cho em ấy chuyển lớp không? Không bằng chuyển đến lớp chúng tôi đi, lần trước tôi cảm thấy trò ấy cũng không tệ lắm. Đây là một đứa trẻ thông minh.”
Một tuyển thủ tiềm năng như vậy phải giành về lớp mình a!
Vì thế trong lúc chủ nhiệm lớp số một, số hai đang hoài nghi, khiếp sợ thì chủ nhiệm lớp số ba đã bắt đầu đoạt người.
Hiệu trưởng không trả lời chủ nhiệm lớp số ba, mà nói với một vài chủ nhiệm khác: “Những cái đề đó, nếu như các cô, các thầy làm có thể được điểm tuyệt đối không? Nếu không thể, trò ấy gian lận bằng cách nào, chép bài người khác hay là chép sách? Lật sách chép có thể được điểm tuyệt đối sao? Hay là các người cho rằng trò ấy biết trước đề thi nhờ người làm giúp rồi đem vào chép?”
Chủ nhiệm lớp số một, số hai ngẩn ngơ.
Bọn họ ý thức được vấn đề này.
Đúng rồi, đề này trước đó tuyệt đối bảo mật, không có khả năng bị học sinh biết đến, nếu như học sinh có thành tích bình thường, cho dù chép bài của người khác hay lật sách chép, đều không thể tùy tiện lấy được điểm tuyệt đối gần như của tất cả các môn.
Đó đều là đề logic, không phải tri thức chết a!
Một vài chủ nhiệm sau đó cũng phản ứng sôi nổi, tỏ vẻ: Trò Diệp Nhiễm thật sự rất thích hợp với lớp chúng ta! Chúng ta cần em học sinh này!
Thế là chủ nhiệm lớp số một, hai, ba phớt lờ học sinh của lớp mình, lúc ở phòng hiệu trưởng giành Diệp Nhiễm, chủ nhiệm lớp số tám cũng nghi hoặc cầm phiếu điểm lên.
Nếu không phải đã ba lần xác nhận, cô thậm chí cảm thấy chính mình nhìn nhầm rồi.
Diệp Nhiễm, cô đương nhiên có ấn tượng, tính cách quái gỡ, không thích nói chuyện, mấy ngày trước còn vì một cái đề toán mà gây mâu thuẫn với giáo viên, bởi vì chuyện này cô phải an ủi cô giáo dạy toán kia lại phải giáo dục Diệp Nhiễm một phen.
Diệp Nhiễm lúc ấy cũng không hé răng, cứ nhìn cô như vậy, làm trong lòng cô hoảng sợ.
Kết quả một học sinh như vậy lại giành được điểm tuyệt đối cả năm môn?
Cô chủ nhiệm lớp số tám cảm thấy chân mình nhũn ra chút ít.
Cô đã làm chủ nhiệm sáu, bảy năm, vẫn luôn gắt gao bị cho làm chủ nhiệm ở lớp số tám kém cỏi nhất, đời này còn chưa gặp được học sinh nào thi được hạng nhất cả năm môn.
Cô ấy đứng trên bục giảng, đột nhiên cảm thấy kì quái.
Lớp cô….có một học sinh hạng nhất đấy.
Đây là cảm giác gì?
Cô đột nhiên muốn cười, nhưng mà cố gắng nhịn xuống, vẫn duy trì bộ dáng nghiêm túc bắt đầu công bố thành tích.
Ngày thường, đều là để học sinh phát ra tự xem, dù sao phát điểm thành tích cũng không có gì đáng nói, nhưng hôm nay, cô ấy cố ý trịnh trọng tự mình phát cho mỗi học sinh một phiếu điểm.
Cô ấy dựa theo số thứ tự bắt đầu tuyên bố, Diệp Nhiễm là số 27.
Đương nhiên lúc đến Diệp Nhiễm, cô ấy cố gắng bình tĩnh nói: “Diệp Nhiễm, 599 điểm, đứng đầu cả khối.”
Sau khi nói xong, cô cầm lấy phiếu điểm thần kì kia, bình tĩnh giao cho Diệp Nhiễm.
Quả nhiên, như cô ấy dự đoán, cả lớp đều kinh động rồi.
Học sinh cả lớp đều cảm thấy có phải mình nghe nhầm hay không.
Cho dù lúc trước biểu hiện học tập của Diệp Nhiễm cũng không tệ lắm, nhưng bọn họ là lớp số tám, nếu học giỏi thật sự sao lại học lớp số tám? Lại là đứng nhất toàn khối, 559 điểm nha, sao có thể?
Điểm cao nhất là 600 điểm, Diệp Nhiễm chỉ bị trừ một điểm?
Toàn bộ học sinh đều kinh ngạc nhìn chằm chằm chủ nhiệm lớp, bọn họ cho rằng có lẽ chủ nhiệm lớp bị hồ đồ rồi.
Chỉ có Diệp Nhiễm, bình tĩnh đi lên trước, tiếp nhận tới phiếu điểm từ trong tay chủ nhiệm, sau đó đi về chỗ ngồi của mình.
Chủ nhiệm nhìn đám học sinh căn bản không chịu cố gắng học tập, kiêu ngạo lại khó quản lí ở phía dưới, hiện tại cả đám đang trợn mắt, há mồm, trong lòng cực kì sảng khoái, cô ấy thật muốn hát vang một khúc Đông Phương hồng thái dương, ha ha ha!
Bất quá, cô vẫn ra vẻ nghiêm túc nói: “Bạn học Diệp Nhiễm của lớp số tám chúng ta, lúc này đây lấy được thành tích tốt của cả năm môn, điểm tuyệt