Editor: Ngạn Tịnh.
Vòng thứ nhất, miệng chai nhắm ngay Triệu Việt Thâm vừa mới tỉnh lại, nôn mửa một hồi.
Mọi người đều nhất trí nhìn về phía hắn.
Lương Vi Ái hỏi, “Lời nói thật lòng hay là mạo hiểm?”
Triệu Việt Thâm thật sự không còn sức lực chơi mạo hiểm, vì thế lựa chọn, “Lời nói thật lòng”
Đôi mắt Lương Vi Ái nhíu lại, cười hì hì mở miệng, “Triệu Việt Thâm, có phải anh đang yêu đương hay không?”
Một câu rơi xuống, mọi người đều là một mảnh yên tĩnh, sau đó đều nhất trí ồn ào lên.
Minh tinh yêu đương, tất nhiên phải bảo mật, nhưng là người cùng giới đều có thể biết.
Giống như Triệu Việt Thâm, lúc ăn cơm, rõ ràng cầm di động nhắn tin cho người khác, bạn bè bình thường cũng không cần phải cần mẫn như vậy. Hơn nữa lúc gửi tin nhắn, biểu tình rõ ràng là hạnh phúc vui sướng.
Vấn đề này, trên cơ bản đã có đáp án.
Triệu Việt Thâm quả nhiên do dự trong nháy mắt, liền thản nhiên thừa nhận, “Không sai”
Lời này vừa ra, mọi người liền lập tức ồn ào lên.
Sắc mặt Triệu Việt Thâm có chút hồng, Lương Vi Ái liền mở miệng, “Người trong giới giải trí hay ngoài? Là ai vậy?”
Sắc mặt Triệu Việt Thâm càng hồng, “Đây là vấn đề thứ hai, tôi đã trả lời một vấn đề”
Lương Vi Ái chỉ có thể từ bỏ.
Đợt thứ hai, miệng chai nhắm ngay một nữ phụ trong đoàn phim.
Cô gái đó chọn mạo hiểm. Tất cả mọi người đều hi hi ha ha muốn cô tới trước mặt một người đàn ông xin số điện thoại.
Tiểu minh tinh tên là Đường Kỳ, nghe nói như thế đôi mắt lập tức long lanh nhìn về phía Phong Kiêu.
Vốn dĩ sợ hãi đến không chịu được, nhưng nhìn thấy khóe môi Phong Kiêu như cười như không, Đường Kỳ lập tức có thêm dũng khí.
Cô ta đứng dậy, đến trước mặt Phong Kiêu, cắn môi, ngượng ngùng zoắn xít, “Phong tổng, có thể cho em số di động của anh không?”
Lời này vừa ra, mọi người chung quanh đều nhất trí nhìn về phía Phong Kiêu, không ai nói gì.
Phong Kiêu khó tiếp cận có tiếng, nhưng tối hôm nay Boss đại nhân dường như chơi rất vui vẻ, không chừng liền cho đấy?
Hơn nữa, nếu làm khó một cô gái, cuộc chơi này cũng sẽ giải tán, nhưng nhìn bộ dáng của Boss, rõ ràng còn chưa chơi đủ nha!
An Mộc cũng
nhìn về phía Phong Kiêu, miệng nhỏ không tự giác đô lên, nghĩ thầm tên gia hỏa này quả nhiên là một cái tai họa!
Có tiền còn chưa tính, lớn lên còn đẹp như vậy làm gì!
Lớn lên đẹp như vậy còn chưa tính, anh cứ lạnh như băng giống như Long Kình Thiên cùng Duật Cảnh Viêm, khiến cho phụ nữ thấy liền không muốn lại gần cũng được mà. Cả ngày bên môi cứ nở nụ cười cứ như ám hiệu vậy là chuyện gì xảy ra?!
Mấy người ngồi ở chỗ kia, An Mộc liền dựa vào chỗ Phong Kiêu ngồi. Bộ dáng thở phì phò kia, Phong Kiêu đã sớm thấy được.
Bên môi gợi lên một nụ cười, sau đó Phong Kiêu nhìn về phía Đường kỳ, “Thật ngại quá, phu nhân của tôi là bình dấm chua, sẽ không cao hứng đâu”
An Mộc:...
Phu nhân của tôi... Phu nhân... của tôi....
An Mộc cảm thấy khuôn mặt nhỏ cực kỳ hồng. Nhưng lúc này mới đột nhiên phản ứng lại, anh thế nhưng lại nói mình là bình dấm chua?!
Lập tức không do dự, một chân đá qua phía anh!
Động tác của cô, Phong Kiêu nhẹ nhàng lách ra liền tránh được, còn liếc mắt nhìn An Mộc một cái.
“Ai nha, ai đá tôi vậy!” Ở phía bên kia của Phong Kiêu, Triệu Việt Thâm say rượu đang mơ màng sắp ngủ, bị đá một cái nháy mắt liền thanh tỉnh, “Đau quá!”
An Mộc:...!
Mọi người tôi xem anh, anh xem tôi, cuối cùng Lương Vi Ái gõ một cái lên đầu Triệu Việt Thâm, “Ngủ tiếp đi!”
Đường Kỳ cũng là một cô gái dứt khoát, không xin được số di động, tuy rằng cũng không cao hứng, nhưng vẫn lưu loát uống ba ly rượu phạt, sau đó ngoan ngoãn ngồi lại vị trí của mình.