Editor: Quỷ Quỷ
Thượng Quan Vũ muốn nói, anh đang cảm thấy bị tổn thương!
“Này này, các người là anh em kiểu gì vậy? Ai cũng chỉ biết mỗi bạn gái, còn tôi thì sao?” Thượng Quan Vũ rốt cuộc cũng không nhịn được.
Mọi người lần thứ 2 nhìn về phía anh.
Lăng Hi nhướng mày, “Bạn gái cậu đâu?”
Bạn gái?
Thượng Quan Vũ liếc mắt nhìn An Mộc, cảm thấy anh và chị dâu nhỏ này rõ là khắc nhau!
Mỗi lần theo đuổi bạn gái luôn luôn gặp chuyện không may! Ai còn dám đi kiếm bạn gái nữa đây!
Nhưng nhìn vẻ mặt của mấy con người này cứ như anh không có bạn gái là cái gì đấy mất mặt lắm vậy!
Thượng Quan Vũ ho khan một tiếng, “Tôi đi ra ngoài gọi điện, sao còn chưa tới chứ!”
THượng Quan Vũ rời khỏi bàn ăn, đi ra hành lang, bắt đầu mở điện thoại tìm kiếm, mẹ nó, chị dâu nhỏ rốt cuộc không hợp với ai? Đáng tiếc bình thường anh chả quan tâm đám người trong giới giải trí, đâu có biết mấy chuyện…..
Anh vẫn đang tìm kiếm trên điện thoại, chợt nghe thấy tiếng ồn áo ở cách đó không xa.
“Sao cô lại trà trộn vào được đây? Nói, từ đâu tới? Tới làm gì?”
“Soát, soát người cô ta nhìn xem có rơi ra cái gì không?”
“Đúng, Ngũ Quang Thập Sắc mà cũng dám trà trộn vào, đúng là to gán!”
Là giọng của đàn ông.
Tiếp theo chính là giọng một người phụ nữ, “Xin lỗi, tôi vào nhầm cửa, không có quay chụp…”
“Các người không thể làm vậy! Tự ý soát người là phạm pháp!”
“Á buông ra!! Tôi nói tôi vào nhầm cửa mà!”
Đám đàn ông lại hô lên, “Đi nhầm? Vậy cô vốn muốn muốn đi đâu?”
“A, tôi nhận ra rồi, bảo sao nhìn quen mắt như vậy, cô ta là phóng viên của Thục Viện!”
“Mụ nội nó! Sao lại để phóng viên xông vào đây? Bắt lấy cô ta, đừng để cô ta chạy mất!”
“Ai ui! Đau chết tôi!”
Đám người lập tức hỗn loạn cả lên, sau đó Thượng Quan Vũ liền nhìn thấy một cô gái hoảng hốt đang xiêu vẹo chạy về phía mình!
Thân hình kia hết sức quen thuộc, nhất là tình cảnh hiện tại, khiến trong đầu Thượng Quan Vũ đột nhiên hiện ra một buổi đêm nhiều năm trước.
Anh dường như vô thức đưa tay ra túm lấy cánh tay
cô gái kéo lại.
Cô gái bị giữ lại, còn tưởng rằng là một trong đám người truy đuổi, lập tức dùng cả tay chân ra sức đánh THượng Quan Vũ, “Buông ra buông ra!”
“Aaa..” Thượng Quan Vũ bị tát một cái, lập tức hít sâu rồi quát lên, “Con mẹ nó cô mở to mắt ra mà nhìn xem tôi là ai! Rõ ràng là tôi giúp cô mà cô còn dám đánh lại tôi!”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, cô gái đang ra sức giãy dụa liền ngừng tay, ngẩng đầu lên, nhận ra là Thượng Quan Vũ rồi mới sững sờ, một lúc sau, viền mắt cô đỏ lên, hai tay siết chặt, “Là anh!”
Thượng Quan Vũ đang muốn tăng xông, rõ ràng có lòng tốt cứu cô, không ngờ còn bị ăn tát, nhưng thấy hai mắt cô đỏ lên, mấy lời mắng nhiếc muốn vọt ra đột nhiên có cách nào nói ra.
“Mau đuổi theo! Ở đâu!”
Một đám người chạy tới, đếm qua phải tầm 7 8 tám tên đàn ông, toàn bộ mặc âu phục đen, nhìn qua đã biết không phải hạng tốt lành gì.
Y Lạc vội vàng trốn sau lưng Thượng Quan Vũ, nắm chặt lấy tay áo anh, bộ dáng này của cô khiến THượng Quan Vũ bỗng nổi máu nghĩa hiệp, đứng chắn trước mặt cô,”Một đám toàn đàn ông đi bắt nạt một cô gái, có còn là đàn ông không hả?”
“Mày là ai, thằng nhãi này còn không mau tránh ra! Con bé kia chụp ảnh bọn tao, hôm nay bọn tao nhất định phải bắt nó!”
Thượng Quan Vũ cười nhạt, vốn định nói ra thân phận của mình, hù dọa mấy tên này một phen, nhưng quay đầu nhìn qua bộ dáng run rẩy của Y Lạc, đột nhiên thay đổi chủ ý.