Tề Trừng Trừng ngơ ngác nhìn ông xã, chờ anh nói đáp án cho mình.
Dáng vẻ “nỗ lực suy nghĩ được một giây, sau đó lập tức nản chí đi hỏi ông xã” này của thiếu niên khiến Bạch Tông Ân như bị sự đáng yêu ấy đánh một cú vào lòng.
Anh vén tóc lên cho cậu, nói: “Trong chuyện này, người nào sẽ được hưởng nhiều lợi ích nhất?”
“Là ông chủ cửa hàng!” Đề tài này Tề Trừng biết, cậu giơ tay trả lời.
Tưởng Chấp không nhìn nổi được nữa bèn nói: “Anh dâu, đáp án này của cậu đơn giản quá rồi đó.”
“Vốn là vậy mà, có bình luận nói lượng tiêu thụ của cửa hàng này tăng mạnh chỉ trong một buổi trưa, biết bao nhiêu là người đứng về phía tên này, cư dân mạng đều đồng tình với anh ta, lại còn nói là sẽ báo cáo Tiêm Nhĩ, đi thăm dò thuế má của Tiêm Nhĩ nữa.” Tề Trừng nhíu mày, có chút bận tâm mà nói: “Ông xã, liệu công ty này có bị sao không?”
Cậu đã thấy Tiêm Nhĩ kéo cửa hàng Hán phục kia vào danh sách đen, không bao giờ hợp tác nữa.
Việc này chỉ cần đoán một chút là biết ngay đó là bút tích của ai.
Vì sáng hôm nay lúc bọn họ đi ra ngoài thì ông xã vẫn còn ở bên trong, quản lý Từ cũng có quen biết với anh…
Tề Trừng không ngu ngốc, cậu đoán được có lẽ là công ty này cũng có liên quan đến ông xã, bây giờ dân mạng bắt đầu sờ gáy công ty này, cậu thật sự lo lắng vô cùng.
“Tiêm Nhĩ không trốn thuế.” Bạch Tông Ân nhìn ra lo lắng của thiếu niên.
Tề Trừng lập tức yên tâm, ơ nhưng mà: “Vậy thì là ai mới được?”
“Dịch Nhiên.” Lộ Dương nói.
Tưởng Chấp vỗ vai Tiểu Lộ khen ngợi, bị Lộ Dương lạnh lùng gạt tay xuống, hắn cũng không thèm để ý, Tiểu Lộ chính là boy lạnh lùng như thế, hắn nói: “Đúng rồi đó, Tiểu Lộ thật thông minh.”
Rồi quay sang giải thích cho anh dâu nhà mình: “Anh dâu, cậu nghĩ coi, chuyện này nổi lên hồi chiều, nhìn qua thì người được lợi chính là ông chủ cửa hàng Hán phục, Tiêm Nhĩ chịu xui xẻo, nhưng cậu nhìn mặt khác thử xem, Tiểu Lộ bị kéo xuống nước, cái người tên Dịch Nhiên đang hot kia cũng được nhắc tới, lên cả trên hotsearch.
Bình luận bên dưới ngoại trừ mắng Tiêm Nhĩ thì đều là mắng Tiểu Lộ, đối với người mẫu nhỏ mới vào vòng này, có phải mọi người ai nấy cũng đều khen Dịch Nhiên hay không?”
Tề Trừng nhìn kỹ lại, đúng là vậy thật.
【 Người mẫu tay mơ ở đâu ra thế này, thực lực thì chẳng ra sao, dã tâm lại không nhỏ, cậu ta cũng xứng đáng ngang hàng với Dịch Nhiên dịu dàng của chúng ta hay sao? 】
【 Dịch Nhiên nỗ lực lắm đó, sau khi nổi rồi cũng không kiêu căng, lần trình diễn cũng đều rất chuyên nghiệp, tạo hình siêu đẹp.
[ảnh] 】
【 Cái cậu người mới thật sự là được thổi phồng quá mức rồi đấy, Dịch Nhiên mới là đại lão trong giới đó có được không vậy! 】
【 Tôi phải khen Dịch Nhiên trước cái đã, tiên khí đẹp đẽ, không hề nữ tính một chút nào, mặc Hán phục thật sự rất đẹp.】
【 Cái loại người mới mà sau lưng có người chống lưng, tác oai tác oái thì thôi đi, lại còn muốn cướp vị trí của Dịch Nhiên, ọe! 】
Mọi người chia sẻ Weibo của Dịch Nhiên, địa chỉ video, hình ảnh của cậu ta, khen Dịch Nhiên nổi tiếng trong vòng Hán phục.
Đến lượt Tiểu Lộ bạn cậu thì lại bị giẫm không thương tiếc.
Tề Trừng đọc mà tức đến đứng bật dậy, được ông xã xoa xoa cái đầu bông xù, nhưng vẫn giận đến thở phì phò, sưng mặt phồng má nói: “Dịch Nhiên kia và ông chủ cửa hàng nhất định là cùng một ổ hết, không phải người tốt gì cả!”
“Thế mà lại không giải thích giúp Lộ Dương, vừa vặn đánh bóng tên tuổi của mình, giẫm đạp Tiểu Lộ của chúng ta, quá đáng ghét! Em thấy Lộ Dương còn đẹp hơn cậu ta nhiều, chiều cao cũng cao hơn, dung mạo lại càng đẹp hơn, khí chất cũng đỉnh nữa.
Người này vừa nhìn là đã biết giả tạo rồi, có bình luận còn nói cậu ta phẫu thuật thẩm mỹ nữa, vẫn là Tiểu Lộ của chúng ta đẹp nhất, Tiểu Lộ là giỏi nhất!”
Tề Trừng Trừng đã thật sự cảm nhận được cái cảm giác lự kính này, tâng bốc Lộ Dương đến tận trời.
Ngược lại là Lộ Dương nghe vậy thì bắt đầu ngại ngùng không được tự nhiên, tên kia cũng đúng thật là vậy, chắc cũng gần như thế…
Vốn dĩ chuyện cũng không lớn, nhưng nó lại khiến người ta chán ghét.
Tuy rằng Lộ Dương không tức giận lắm nhưng y cũng rất khó chịu.
Tưởng Chấp chua lòm nói: “Anh dâu, cậu bao che khuyết điểm cho Tiểu Lộ quá rồi đó.”
Tôi cũng là em trai của cậu mà, cậu nhìn tôi đi, có khi nào cậu khen tôi chứ?
Tề Trừng bị ngắt lời, nghe vậy thì nói: “Tôi cũng bao che cậu mà, chúng ta là đều là người một nhà hết.
Với cả không phải vừa nãy Thanh Thời mới khen cậu đẹp trai sao?”
“Đúng ha.” Husky lập tức chuyển từ quả chanh tinh thành mode Tưởng Chấp đứng đắn, tiếp tục giải thích cho anh dâu: “Bây giờ mọi người đều khen Dịch Nhiên đúng không? Độ hot của chuyện này đã lên rất cao rồi, chắc chắn là không bao lâu nữa Dịch Nhiên sẽ tự mình đứng ra làm sáng tỏ, nói hết những chuyện đã xảy ra, rồi uy tín của ông chủ cửa hàng kia cũng sẽ nát bét.
Thủ đoạn của người này cũng tàn nhẫn thật.”
“Vừa có thể tuyên truyền cho bản thân, lại vừa có thể đạt được ấn tượng tốt trong mắt Tiêm Nhĩ, xem như là đứng vững.
Lúc đó tên này cũng ở hiện trường, vậy tất nhiên sẽ biết việc Tiêm Nhĩ vì Lộ Dương mà liệt cửa hàng kia vào danh sách đen là sự thật, cậu ta thay Lộ Dương đứng ra làm sáng tỏ mọi chuyện, cái cậu ta thật sự muốn chính là chỗ dựa phú nhị đại sau lưng của Lộ Dương, hoàn toàn không phải là vì mục đích kết bạn với Tiểu Lộ.”
Tề Trừng ngốc lăng tại chỗ.
Tưởng Chấp: “Người này rất biết cách tuyên truyền cho chính mình, lại còn biết quẹo cua bất ngờ, nếu như trực tiếp nói rõ ràng ngay từ đầu thì làm gì có cái độ hot như bây giờ? Vị trí hotsearch bây giờ dùng tiền cũng chẳng mua được, chứ huống chi là lượng tìm kiếm trên mạng.
Cậu có tin không, sau khi cậu ta lên tiếng làm rõ thì chắc chắn dù là fan hay là người qua đường đi nữa thì đều sẽ khen một câu Dịch Nhiên nghĩa khí, Dịch Nhiên chính nghĩa cho mà xem!”
Liếc mắt một là nhìn ra rõ ngọn nguồn.
“Chiều nãy lượng tiêu thụ của cửa hàng ông chủ Hán phục vẫn rất tốt, danh tiếng được thổi phồng lên, người qua đường ai nấy cũng đều ủng hộ.
Chờ đến khi mọi việc rõ ràng rồi thì bọn họ sẽ nhận đủ tức giận về mình, không chỉ khiến bọn họ như kẻ ngốc mà còn làm bọn họ tốn tiền, không mắng chửi cái cửa hàng đó mới là lạ.”
Tề Trừng Trừng thật lòng khen ngợi: “Tiểu Chấp, cậu khác rồi nha.”
Trước kia, Tưởng Chấp ở trong lòng cậu chính là một kẻ vừa ngu ngơ lại đơn thuần nhiệt tình, mà bây giờ… không hổ là người sau này chịu kích thích sẽ biến thân thành tổng tài bá đạo mà.
Ai cũng có đầu óc hết, có mỗi cậu là không có thôi.
Hu hu hu hu.
Tề Trừng có chút mất mát.
Bạch Tông Ân thấy vẻ mặt “mình thật ngu ngốc” của thiếu niên, tay lại ngứa ngáy mà đưa lên nhéo hai lấy hai má đầy thịt của cậu: “Trừng Trừng của chúng ta rất đẹp.”
!!!
Đúng, đúng.
Đầu óc của cậu đã được đổi thành cái mặt này để đi ăn bám rồi mà.
Suy đi nghĩ lại, hình như cũng không còn buồn bã nữa.
Cậu cũng đâu có ngu ngốc đâu, ngược lại còn rất thông minh đó chứ, nếu không thì sao có thể thuận lợi ăn bám ông xã như vậy được!
“Em cũng không có thích Dịch Nhiên, rõ ràng là mọi chuyện rất đơn giản, thế mà cậu ta lại vì lợi ích của mình mà làm phức tạp hết cả lên, lại còn muốn giẫm lên Tiểu Lộ để đạt được chỗ tốt nữa, tất cả đều là kế hoạch của cậu ta, cho dù cậu ta có giải thích rõ ràng đi nữa thì cũng khiến cho người khác không thể không biết ơn.”
“Không có biện pháp nào khác sao ông xã?”
Bạch Tông Ân cúi đầu hôn nhẹ lên bảo bối đang cảm thấy mất mát của mình, anh nói: “Có.
Trong hội trường có camera, buổi diễn tập chiều qua của Lộ Dương vẫn còn đó, còn cả hợp đồng catwalk mà Lộ Dương và cửa hàng Hán phục đã ký kết, những bình luận mà em nói lúc trước đều có dấu vết để đi theo.”
Bởi vì ông chủ cửa hàng Hán phục bất ngờ nghe được từ người phụ trách rằng nhà đầu tư và quản lý Từ sẽ tới xem, cả hai đều rất coi trọng buổi trình diễn này, thế nên mới khiến cho ông chủ cửa hàng nảy sinh ý nghĩ đổi người mới Lộ Dương, tìm một người mẫu có ảnh hưởng trên mạng hơn.
Dịch Nhiên đang ở Ma Đô, lại đúng lúc cậu ta đang rảnh rỗi, vì là bất ngờ nên tiền công cũng nhiều, cho nên lập tức tới.
Vì vậy nên lần tuyên truyền trước đó, từ dấu vết mà suy ra, chỉ cần là người có đầu óc không bị cảm xúc lấn át thì đều có thể nhận ra được chỗ không đúng, cho dù có không biết chân tướng sự việc đi chăng nữa.
“Vậy chúng ta tự mình nói luôn đi, khỏi cần Dịch Nhiên kia hỗ trợ!”
Tề Trừng lấy điện thoại di động ra, cậu có ba mươi ngàn fan, trong đó có hết hai mươi ngàn chín trăm là dùng tiền mua được, bởi vì nguyên chủ sĩ diện nên mới vậy.
Lúc trước vì muốn cãi lại những câu nói kia của Husky mà cậu đã xóa toàn bộ những bài đăng trên trang cá nhân rồi, thế nên bây giờ nó rất trống rỗng.
Mà đăng cái gì lên bây giờ nhỉ?
Bài tuyên truyền của Lộ Dương thì cửa hàng Hán phục đó đã xóa đi rồi, bình luận về chuyện catwalk kia thì cũng được thôi, còn trích xuất camera nữa, cái này thì phải đi tìm…
“Anh dâu, Dịch Nhiên đã mua hotsearch giải thích rồi.” Tưởng Chấp nói.
“Nếu như người này vì muốn thông qua Lộ Dương mà thu được hảo cảm của Tiêm Nhĩ thì chắc chắn sẽ không kéo dài quá lâu đâu.”
Đúng là tức giận mà, lần đầu tiên Tề Trừng được người ta giúp đỡ mà còn phải nhận lấy một bụng lửa như vậy, cũng không biết phải phát tiết như thế nào mới tốt.
Lộ Dương cũng đen mặt.
“Anh đi hỏi quản lý Từ xem.” Bạch Tông Ân xoa xoa mái tóc mềm mại của thiếu niên, mọi chuyện nên kết thúc thôi, thiếu niên của anh không thích bị người khác sắp đặt như vậy, bọn họ tự mình làm là được rồi: “Tiêm Nhĩ ở bên kia cũng sẽ phát thông báo.”
Lộ Dương nói: “Bạch tiên sinh không cần phiền phức như vậy.”
Mọi chuyện đã rõ, Lộ Dương lại không muốn làm phiền đến người khác.
Y và ngốc bạch ngọt là bạn bè, nhưng Bạch tiên sinh thì không phải, Bạch tiên sinh chỉ là vì mặt mũi ngốc bạch ngọt nên mới giúp y thôi.
Những cái này Lộ Dương đều hiểu rõ.
“Trừng Trừng để ý.” Bạch Tông Ân chỉ nói bốn chữ.
Lộ Dương không biết nói gì thêm.
Tề Trừng lại do dự, cậu muốn giúp Lộ Dương, sự việc không thể được giải quyết như thế được, rõ ràng là Lộ Dương không sai gì cả, vậy mà giờ lại thành ra Lộ Dương thiếu nợ ân tình của người ta.
Cậu mà bỏ qua chuyện này thì tin chắc Tiểu Lộ sẽ không để ở trong lòng, nhưng mà cái cậu Dịch Nhiên kia thì dựa vào cái gì chứ!
Bây giờ làm phiền đến ông xã, Tiểu Lộ nhất định sẽ ghi tạc trong lòng.
Nhưng nếu để cho Dịch Nhiên đã chiếm được chỗ hời rồi mà còn khoe khoang, Tề Trừng lại rất không thoải mái.
Thế nên cậu xoắn xuýt do dự vô cùng.
“Ăn khuya thôi nào, chú nấu canh gà mì vằn thắn đây, có chuyện gì thì để ăn xong xuôi, tâm trạng tốt rồi lại có biện pháp giải quyết thôi.” Chú Quyền gọi đám thanh niên vào ăn.
Chuyện cũng không lớn, nếu như nhìn tiến độ thì hẳn là bây giờ trên mạng đều đang mắng chửi chủ cửa hàng Hán phục rồi, trọng điểm mơ hồ, mọi người tức đến xanh cả người, hiểu được thì ra mọi chuyện là như vậy.
Đương nhiên là ai nấy cũng đều khen Dịch Nhiên nghĩa khí, còn việc Dịch Nhiên đoạt lượt trình diễn của Lộ Dương thì… sao có thể nói là đoạt được cơ chứ, Dịch Nhiên là người bị hại, tất cả đều là lỗi do cửa hàng Hán phục kia.
Rồi tiếp đó là một trận lục lại những tin đồn trước đây của cửa hàng này.
Không có người để ý đến Lộ Dương, bởi vì Lộ Dương là người mới không tiếng tắm, dù có một số cá nhân lên tiếng bảo Lộ Dương bị mắng oan, nên cho y một lời xin lỗi, mọi người thấy vậy thì mạnh miệng nói sau lưng Lộ Dương vốn dĩ có đã có Tiêm Nhĩ rồi, cô đi thương hại người ta, có khi thiếu gia người ta lại không cần đâu.
“Đi ăn vằn thắn thôi.” Bạch Tông Ân xoa xoa đầu thiếu niên.
Chú Quyền nhìn đám trẻ, ai nấy cũng đều ỉu xìu, nhất là Tiểu Trừng và Tiểu Lộ.
“Chuyện trên mạng nghiêm trọng lắm sao? Không dễ giải quyết hả mấy đứa?”
Chú Quyền vẫn còn nhớ từ hồi nãy mà Lộ Dương dùng.
Tưởng Chấp lại sợ chú Quyền nhọc lòng suy nghĩ nên nói đơn giản qua: “Giải quyết xong rồi ạ, có người lên tiếng làm rõ rồi, mọi người đều biết Tiểu Lộ bị hiểu lầm.”
“Vậy thì tốt rồi.
Đến ăn đi nào.” Chú Quyền vui vẻ nói: “Hôm nay chú gói nhân là thịt heo đó, Tiểu Lộ thích ăn nhân bánh này lắm.”
Khi Lộ Dương nâng tô mì vằn thắn lên, một mùi thơm nức mũi bay lên.
Chú Quyền cười cười cho y đồ ăn ngon, bảo y không phải mất hứng, trong nháy mắt ấy, Lộ Dương cảm tuởng như những tranh cãi trên mạng, những thủ đoạn của Dịch Nhiên giẫm đạp lên y nhằm tranh chấp lợi ích, tất cả đều dường như không còn quan trọng nữa.
“Ăn đi, em không phải không vui đâu, như vậy là tốt rồi.” Lộ Dương nói với Tề Trừng.
Tề Trừng vẫn trưng một mặt nhỏ Cún cún con nhìn, tuy rằng cậu rất không tình nguyện, nhưng vì tôn trọng Tiểu Lộ, nên cậu hỏi lại lần nữa: “Em chắc chắn sao?”
“Ừm.”
“Vậy cũng tốt, anh với ông xã anh sẽ không để ý đến nữa.” Tề Trừng không vui một chút nào, nhưng Tiểu Lộ không nhắc tới nên cậu cũng không phải không vui nữa, nếu không thì sẽ khiến trong lòng Tiểu Lộ có gánh nặng mất, Cún con lập tức xốc lại tinh thần, nháy mắt đã biến thành cún nhỏ vui vẻ.
Chỉ là Cún nhỏ này cười có chút giả bộ.
jpg
Bạch Tông Ân điều khiển xe lăn lại gần, Cún con vờ vịt cười cười nói: “Ông xã không cần quan tâm nữa đâu.”
“Có người muốn trích xuất camera, còn trao đổi với Tiêm Nhĩ luôn rồi.” Bạch Tông Ân nhìn về phía Lộ Dương rồi nói tiếp: “Là Lưu Tư Niên làm.”
Lộ Dương vốn đang ăn vằn thắn, vừa nghe thấy vậy thì miếng vằn thắn lập tức kẹt ngay ở cuống họng, y cố gắng nuốt xuống, thiếu chút nữa đã nghẹn chết.
Chú Quyền vội vàng đưa ly nước tới: “Đứa nhỏ này, con cẩn thận một chút, nghẹn một chút thôi cũng có thể xảy ra chuyện lớn đấy.”
Cún con đang giả vờ cười cười nào đó vừa nghe vậy là hai tai lập tức dựng thẳng lên: “Lưu tiên sinh làm ư? Ôi chao, người ta thật là nhiệt tình quá đi, lần trước chúng ta nhìn thấy đèn lồng nhà anh ấy, anh ấy liền đi ra giúp chúng ta, lần này chắc cũng vậy á, có lẽ là nhìn thấy người trên mạng nói xấu Lộ Dương rồi, anh ta thật sự là một người tốt mà.”
Lưu Tư Niên hoàn toàn không phải là người tốt như trong lời thiếu niên.
Trên danh nghĩa thì là họa sĩ, nhưng thật ra thân phận nhà đầu tư mới đúng với Lưu Tư Niên.
Những tác phẩm hội họa với giá rẻ, dựa vào thủ đoạn cao siêu mà đưa nó vào hoạt động, qua bàn tay của Lưu Tư Niên, bức họa kia liền có cái giá trên trời.
Các phòng trưng bày tranh có tiếng ở Danh Thành này đều là của Lưu Tư Niên, và hắn còn liên quan một chút đến một số khoản đầu tư nghệ thuật khác.
Có người nói là nghệ thuật gia thì sẽ nghèo khó, theo nghệ thuật sẽ khó kiếm được tiền, như vậy là người đó vẫn chưa gặp phải Lưu Tư Niên rồi.
Một người một bụng đầy thủ đoạn như vậy thì sao có thể là người tốt gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ như