Tề Triết nghe vậy, mặt anh có chút đỏ tía tái. Anh liền dìu Tăng Gia Hân dậy, đưa cô vào trong xe rồi nhẹ nhàng nói:
"Đừng quậy, anh đưa em về..."
Cô ngoan ngoãn để anh đưa vào xe rồi khi vừa ngồi lên chiếc ghế thì cô liền ngã ngoài vào lòng anh. Bàn tay cô đặt lên gò má anh, nhéo má anh, kéo mặt anh thành những hình thù khác nhau rồi oan ức nói:
"Em đâu có quậy, em nói thật mà!"
Rồi cô đặt bờ môi nóng bỏng của cô lên môi anh, trao cho anh nụ hôn ngọt ngào. Nụ hôn ngọt đến mức anh không cưỡng lại nỗi.
Anh đáp trả lại một cách mãnh liệt như không muốn chia sẻ cho ai cũng như không cho ai có cơ hội giành miếng mật ngọt của mình.
Chàng trợ lý kiêm tài xế nhìn cảnh tượng ấy mà lạnh buốt sống lưng, anh run cầm cập, mồ hôi tuôn ra nhễ nhại. Rồi anh từ từ nhấn nút để tấm kính che đi cảnh tượng phía sau
"Ôi mợ chủ và cậu chủ thật nồng nàn, phải báo cho bà chủ mới được! Hihihi!"
Chiếc Roll-Royce Phantom của Tề Triết lăn bánh nhanh chóng đến khách sạn Hilltone. Nơi đây không cách khách sạn ban nãy cô bàn chuyện làm ăn là bao.
Tề Triết một mạch bế cô vào bên trong. Chiếc thang máy vốn dĩ cho tất cả mọi người sài giờ đây đã bị anh và cô độc chiếm.
Các vệ sĩ của anh cùng bảo vệ đều đứng trước cửa thang máy, ngăn cho không cho ai bước vào bên trong, để họ có không gian riêng.
Ở ngoài canh cửa mà mặt cứ đỏ tía tái, không thể tập trung vào công việc được.
Tề Triết bế cô vào phòng của mình, phòng hiện tại này chính là phòng tổng thống, với không gian tiện nghi, thoải mái và hơn hết là vô cùng rộng rãi.
Anh nhẹ nhàng đặt cô lên giường. Đang tính bước đi rót cho cô ly nước thì anh bị cô kéo lại.
"Triết, em nóng..."
Chỉ vỏn vẹn ba chữ thôi cũng đủ làm anh thấy xao