Hơn vài tiếng bay dài đẳng đẳng thì cuối cùng cũng đã đến nơi. Máy bay vừa hạ cánh, Tề Triết đã nhanh nhẹn chuẩn bị xong hết những túi đồ cần thiết. Chỉ cần nghe tiếng "ting" là anh sẽ một mạch đi ngay, kiểu như sợ bị ai đó nhìn thấy.
Tăng Gia Hân đi đằng sau anh, chiếc xe Jeep của Tề Triết quả đúng theo như dự đoán của cô sẽ đi đến vùng thôn quê đang trở thành ổ dịch kia.
Vì nhìn thấy hướng đi có vẻ đúng nên Tăng Gia Hân liền cho bác tài xế dừng lại một chút rồi mới đi tiếp. Cô sợ rằng anh sẽ nhìn thấy cô đang theo dõi anh, va vào con đường u tối.
____
Ở vùng thôn quê kia, Tề Triết dừng xe lại, chứng kiến bao con người ốm yếu đang ra sức chống chọi cơn bệnh tật.
Chẳng kịp hỏi thăm, anh liền mang bộ đồ phòng hộ rồi nhanh chóng bước về phía biên giới. Ranh giới giữa Pháp và Tây Ban Nha chỉ cách nơi này khoảng tầm 10 phút đi xe.
Anh cùng lính chia ra thành 2 nhóm, một nhóm đi về phía biên giới để đấu lại King, do anh làm chỉ huy, còn một nhóm ở lại để giúp đỡ người dân, do trợ lí Mạc Tư Cẩn làm người dẫn đầu.
Tề Triết đưa quân tiến về phía biên giới, gặp những tay thuộc hạ của King. Họ là những người ngồi ở chiếc ghế khoảng tầm từ thứ 7 đến thứ 10.
Về mặt chia nhỏ số thuộc hạ cũng như chọn ra thủ lĩnh của King có phần khác người, hắn ta sẽ chọn ra khoảng tầm 20 người xuất sắc nhất ngồi vào 20 chiếc ghế có chức vị khác nhau.
Từ số 1 đến số 3 chính là những con át chủ bài, rất khó để chống chọi lại chúng, và đương nhiên, chúng sẽ là trùm gần cuối!
Những chiếc ghế như 4, 5, 6 thì giành cho những người thiên về mặt bắn súng, bắn tỉa, bắn cung,... Nói chung là về tầm ngắm.
Còn từ số 7 đến số 10, những người bây giờ đấu với Tề Triết chính là hỗn hợp, tuy không giỏi bằng các con át chủ bài nhưng anh vẫn có thể đối phó được chúng.
Tiếng súng, tiếng bom đạn nổ ra gay gắt suốt hơn 30 phút ròng khiến khoảng không trở nên ầm ĩ, người nghe có thể trở nên "điếc" nếu không có đồ bảo