Tăng Gia Hân sau khi nghe Mạc Tư Cẩn nói vậy bèn day day trán, không biết nên bảo cậu ta ngu ngốc hay bảo cậu ta khôn khéo nữa.
Rồi cô nhanh chóng cúp máy, cô ngã ghế ra sau, nằm xuống một cách mệt mỏi. Cô cứ tưởng anh bị gì đó nhẹ nhàng, nào ngờ anh lại bị nhiễm virus NArs, mà hơn hết, cô cũng chưa nghiên cứu ra thuốc giải. Nói đến đây, cô mới nhớ rằng hương hoa sắc thảo có thể khống chế được sự lây lan. Cô đã rút ra được dựa theo nhiều lần thử nghiệm của cô.
Còn về thuốc phiện và huyết thảo, chúng có thể khiến con người quay cuồng điên đảo, không thể khống chế được hành động của bản thân. Dù cho người đó bị nhiễm NAr thì cũng sẽ vực dậy một cách điên dại. Nhưng nó vẫn luôn có mặt hạn chế, đó là bản thân con người khó có thể kiểm soát được các dây thần kinh.
Nếu trong phạm vị cô dự đoán cũng như kế hoạch cô vạch sẵn, một năm... Trong vòng một năm cô có thể chế ra được thuốc giải. Nhưng muốn làm được điều này, cô cần lệnh của Vũ Kim Liên cùng Tề Lưu Minh. Cô cần viện nghiên cứu y học của hoàng thất.
Không những thế, cô còn cần khoảng tầm 5 đến 10 bác sĩ giỏi, chủ yếu làm việc vặt giúp đỡ. Họ phải kí kết giấy "bán thân" và giữ kín tuyệt đối bí mật, nếu không chỉ còn mỗi đường chết mà thôi. Ngoài ra, người nhà của họ cũng sẽ bị liên lụy.
Thực chất, vấn đề quan trọng lúc này vẫn là khiến Tề Triết mở miệng và đồng ý. Nhắc đến đây, điều khiến cô thêm bất ngờ chính là gần một tháng qua, Tề Triết không hề phát bệnh mà còn đi lại hết sức bình thường.
Cô lại tiếp tục đưa tay day trán, nghĩ ra một lí do hợp tình, hợp lý, có dần chứng thuyết phục. Rồi cô nhớ đến câu chuyện của ông nội, trong người cô có chất kháng thể lạ, chưa kể còn có sức khỏe khác người, dường như sẽ rất khó bị nhiễm bệnh.
Chưa kể, nếu máu của cô được truyền cho ai đó bị nhiễm virus thì sẽ khống chế được sự lây lan và đẩy lùi quá trình bùng phát bệnh. Đột nhiên, cô lại nhớ đến hôm bữa, cô có cho Tề Triết