Người xung quanh không rõ chân tướng, tự dưng nhao nhao lên ghé tai nhau, thảo luận rốt cuộc ai mới là Ảnh Hạ Bà Sa chân chính.
Dù sao cũng có loại bắt chước âm thanh tương tự hoặc là gần giống.
Sau đó bỗng nhiên Mộc Minh đi tới bên cạnh Phó Thịnh, ghé bên tai anh nói một câu.
Phó Thịnh lập tức gật đầu, xoay người nói với những người khác: “Cô ấy không chứng minh được, tôi có thể!”Sau đó, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về trên người Phó Thịnh, tất cả đều trông ngóng lời giải thích của Phó Tịnh.
Anh cũng không thừa nước đục thả câu, nhàn nhạt mở miệng nói: “Người của tôi, đã lấy được video ghi hình ở trung tâm thương mại, không phải mọi người rất tò mò sự thật như thế nào sao? Vậy thì mời mọi người cùng nhau thưởng thức đi!”Điền Mỹ Hòa nghe được hai chữ video, cả người giống như bị điên cuồng đánh lên.
Mặt cô ta đầy mồ hôi toát ra.
Lúc này trong đầu cô ta chỉ có một câu: “Xong rồi, xong rồi, lần này thật sự xong rồi.
”Không, anh ta không thể lấy được video ghi hình!Không thể.
Điền Mỹ Hòa bén nhọn kêu lên: “Tô Ảnh, cô thực sự phải tuyệt tình như thế sao?”Tô Ảnh từ từ quay đầu nhìn Điền Mỹ Hòa, trong mắt kiên định chưa bao giờ dao động.
“Tôi tuyệt tình? Nếu không phải cô lần lượt bức tôi, sao tôi lại muốn tuyệt tình?” Tô Ảnh gằn từng chữ nói: “Lúc trước, cô trộm bài hát thương tổn biệt ly của tôi, cầm nó đi tham gia thi đấu, cô giả mạo thân phận của tôi để tham gia, lúc cầm danh hiệu quán quân, cô có tuyệt tình không? Cha dượng ở bên ngoài…, cô không khuyên ngăn, còn khuyến khích ông ta lấy trộm đồ cười của mẹ tôi, cô có tuyệt tình không? Mẹ bệnh nặng, vì muốn gom đủ tiền viện phí mà tôi đã quỳ xuống cầu xin cô trả lại tiền lương nửa năm cho tôi, cô lại lại lấy cớ nói vì tôi đã làm sai nên trừ hết toàn bộ tiền lương, cô có tuyệt tình không? Từ trước tới nay tôi đều không hề làm bất cứ chuyện gì có lỗi với cô, cô lại đoạt đi vị hôn phu của tôi, cùng hắn lập mưu cướp đi sự trong sạch của tôi, cô có tuyệt tình không?”Tô Ảnh