Suốt cả quá trình Bạch Tử Hàn biểu diễn trên sân khấu Phương Linh một chút cũng không xem được gì, dù có chỗ ngồi nhưng các fan đều kích động mà đứng lên hò reo, quay video, chen lấn nhau, cảnh tượng thật sự kinh khủng. Cô thề sẽ không bao giờ đi đến những buổi biểu diễn như này nữa, thật sự có thể chết người đấy.
Phương Linh bất lực ngồi dưới ghế, ngẩng đầu lên chỉ thấy người với người, nhìn sang Gia Mỹ, cô ấy cũng như bao người khác, hò đến khản cả giọng, còn nhảy theo động tác của thần tượng.
Cô chỉ mong sao nhanh chóng kết thúc để cô được về khách sạn, ngâm mình trong bồn tắm rộng lớn với dòng nước nóng không phải chen lấn xô đẩy với ai.
Thời gian trôi qua thật chậm, cuối cùng cũng kết thúc trong sự mệt mỏi của Phương Linh. Ra khỏi hội trường cô tham lam hít lấy hít để bầu không khí thoáng đãng, trong kia quá nhiều người, cảm giác thiếu không khí trầm trọng.
Hít đủ không khí cho cơ thể, cô quay sang bên cạnh không thấy Gia Mỹ đâu, cô vội quay người nhìn một vòng, Gia Mỹ đang bước khập khiễng đi ra. Phương Linh vội chạy đến đỡ cô ấy.
"Chân cậu sao vậy?"
"Trật chân rồi." Gia Mỹ nói bằng giọng thản nhiên như không hề thấy đau, quẩy cả tối như vậy nhưng cô ấy nhìn thế nào cũng không thấy chút mệt mỏi nào mà chỉ thấy vẻ phấn khích, vui mừng trên mặt.
"Nhất định là bị đám người kia xô đẩy rồi, để mình đưa cậu đến bệnh viên xem thế nào." Phương Linh lo lắng vội đỡ cô ấy đi ra ngoài.
Cô bắt một chiếc taxi, dùng tiếng anh bảo họ đưa đến bệnh viện gần đây.
Gia Mỹ đúng là bị trật chân, sau khi băng bó xong bọn cô trở về khách sạn.
Vừa vào phòng đỡ Gia Mỹ ngồi xuống giường, sau đó bản thân liền nằm vật ra giường, cảm giác mềm mại rộng rãi không bị ai tranh giành thật sự sảng khoái vô cùng.
Những nơi đông đúc, náo nhiệt thật sự không hợp với một đứa có tâm hồn văn chương như cô.
****
Sáng hôm sau, trời mới tờ mờ sáng Phương Linh đã bị Gia Mỹ lay cho tỉnh. Hôm qua ngủ muộn đến giờ cô vẫn chưa muốn dậy chút nào, nhưng dưới sự làm phiền của của Gia Mỹ cô thật sự không thể ngủ nổi.
"Sáng sớm cậu phát điên cái gì vậy?" Phương Linh còn đang ngái ngủ, gắt giọng nói.
Gia Mỹ mặc kệ cô có tức giận hay không, nói " 10 giờ Hàn ca có buổi kí tặng ở khu trung tâm thương mại X, cậu mau dậy đưa mình đi."
Phương Linh vò vò mái tóc rối bù của mình, ngồi bật dậy trên giường.
"Aiz, phiền chết được!"
Sau khi thay đồ, ăn sáng xong