Guồng quay cuộc sống vẫn tiếp tục chảy trôi.
Bạch Tử Hàn đã quay phim xong, bây giờ sẽ bước vào giai đoạn tuyên truyền, đó chính là đi quay các show truyền hình cùng các diễn viên khác để quảng bá bộ phim và tiếp nhận phỏng vấn.
Bạch Tử Hàn hôm nay có buổi quay gameshow tại Hàng Châu.
Anh đi cùng xe với các diễn viên đóng cùng bộ phim.
"Tử Hàn, anh uống chút nước đi." Ái Hân, nữ diễn viên chính trong bộ phim lần này.
Là một cô gái khá dễ thương và nhí nhảnh, luôn tạo tiếng cười cho đoàn phim nên ai cũng rất quý mến cô.
Bạch Tử Hàn đối với bạn diễn này cũng không hề có ác cảm vì cô không hề có ý định sẽ có suy nghĩ khác với anh ngoài công việc.
Lúc quay phim cũng rất nghiêm túc, rất tiếp thu ý kiến của mọi người.
Bạch Tử Hàn nhận lấy chai nước uống một ngụm, quay sang khách sáo nói.
"Cảm ơn."
"Tử Hàn tiền bối đừng khách sáo." Ái Hân nhìn anh dịu dàng nói.
Sau đó cô lấy ra mấy chai nước khác đưa cho các vị đồng nghiệp khác.
Cùng bọn họ tán gẫu rất vui vẻ.
Xe nhanh chóng dừng lại trước trường quay.
Vừa xuống xe hai bên đã đứng đầy các fan của tất cả mọi người, nhưng đa số đều là fan của Bạch Tử Hàn vì bọn họ gọi tên anh khá to át luôn cả âm thanh của fan nhà khác.
"Hàn ca, đẹp trai quá đi."
"Hàn ca, anh mau cầm lấy, là bánh ngọt em tự làm đó." Một bạn fan nữ đứng gần ngay chỗ Bạch Tử Hàn liền đưa cho anh chiếc hộp bánh kem được gói cẩn thận.
Bạch Tử Hàn nhận lấy rồi nói cảm ơn khiến fan nữ kia cười đến đỏ mặt, trong mắt là vô vàn sự kích động.
Mọi người đều nán lại một chút để giao lưu với fan.
Hết chụp ảnh rồi lại kí tên.
"Hàn ca, cầm lấy nước lát nữa mệt thì nhớ uống nha"
"Hàn ca, đồ ăn vặt em vừa mua khi nào đói thì ăn nha"
"Hàn ca...."
Các fan liên tục tống quà vào người anh, chỉ trong phút chốc anh đã không còn tay để cầm cái gì nữa phải nhờ đến trợ lí Trương luôn đi ở phía sau cầm giúp.
Vì số lượng quà quá nhiều nên Bạch Tử Hàn từ chối không nhận nữa.
"Cảm ơn mọi người rất nhiều, chỗ bánh và nước này tôi sẽ ăn hết." Bạch Tử Hàn gửi lời cảm ơn đến fan.
"Aaa anh nhất định phải ăn hết đó." Một bạn fan nữ nói lớn.
"Đương nhiên " Bạch Tử Hàn gật đầu khẳng định.
Các fan của anh lại được khen phấn khích không thôi.
Bạch Tử Hàn vẫy tay chào mọi người rồi đi vào trong.
Lúc đi qua chỗ Ái Hân đang cùng fan chụp ảnh thì không biết làm sao cô ta đột nhiên trượt chân ngã ngửa ra sau, vừa hay Bạch Tử Hàn đứng ở gần đó liền đưa tay đỡ lấy cô ta, kéo cô ta vào lòng mình.
"Không sao chứ?" Bạch Tử Hàn nhìn Ái Hân đang trắng bệch mặt vì bất ngờ.
Ái Hân ngẩng đầu lên liền chạm phải ánh mắt của Bạch Tử Hàn, gương mặt đang trắng bệch liền hồng lên, ấp úng nói.
"Em không sao?"
Bạch Tử Hàn nhanh chóng buông cô ta ra, rồi quay qua nhắc nhở các fan ở xung quanh.
"Mọi người nên chú ý một chút, nếu yêu thích thì không nên chen lấn xô đẩy sẽ khiến thần tượng của các bạn bị thương.
"
Dứt lời Bạch Tử Hàn đi vào bên trong.
Anh vừa rời đi, các fan xung quanh liền sôi nổi trở lại.
"Nhìn động tác của Bạch Tử Hàn khi đỡ Hân Hân của chúng ta không? Giống như hoàng tử đang đỡ công chúa vậy."
"Nhìn họ đẹp đôi thật đấy, phải đẩy thuyền nhanh thôi."
" Từ giờ tôi sẽ trở thành fan của couple Hân Hàn nhé."
.....
Ái Hân đỏ mặt đứng đó, trái tim trong ngực vẫn đang đập thình thịch mà không có dấu hiệu dừng lại.
*****
Bà Loan sức khỏe đã tốt trở lại nên ban ngày liền đến bệnh viên chăm sóc chồng để Phương Linh có thể về nhà nghỉ ngơi.
Dù cô không kêu than gì nhưng bà biết cô rất mệt.
Phương Linh trở về nhà, tắm rửa thay quần áo thì liền lập tức nằm lên chiếc giường êm ái của mình ngủ một giấc.
Đấy có lẽ là giấc ngủ ngon nhất trong suốt một tháng quá.
Lúc cô tỉnh dậy bên ngoài trời đã chạng vạng.
Cô rửa mặt mũi cho tỉnh táo rồi đi xuống nhà lấy cháo bỏ vào cặp lồng rồi rời khỏi nhà đi đến bệnh viện.
Trong phòng bệnh lúc này không chỉ có mẹ cô bồi ông Tuấn mà còn có Tuấn Kiệt.
Điều này đã trở nên quen thuộc nên cô cũng không hỏi nhiều chỉ gật đầu chào anh ta một cái rồi để cháo lên bàn.
"Mẹ về nhà nghỉ ngơi đi, để con ở lại cho."
Bà Loan cũng đã có chút mệt nên cũng không đôi co.
"Vậy có chuyện gì thì gọi điện cho mẹ." Bà Loan cầm túi sách ở trên ghế, lúc đi qua Tuấn Kiệt, bà khẽ cười vỗ vào vai anh ta một cái.
"Cảm ơn cháu vẫn luôn quan tâm bác"
"Dạ không có gì." Tuấn Kiệt lễ phép đáp lại.
"Kiệt, cháu đi làm cả ngày mệt mỏi cũng nên về nhà nghỉ ngơi đi" Ông Tuấn ngồi trên giường quay sang nói với anh ta.
"Không sao, giờ vẫn còn sớm cháu ở lại thêm một chút."
Phương Linh múc cháo ra bát rồi đưa cho bố.
Lúc này y tá từ bên ngoài đi vào nói với cô.
"Người nhà bệnh nhân Bùi Văn Tuấn đến phòng bác sĩ gặp."
Phương Linh hơi nhìn bố một cái rồi theo y tá ra ngoài.
"Cháu đi xem thế nào." Tuấn Kiệt cũng đứng dậy đi theo cô.
Phương Linh cùng Tuấn Kiệt ngồi trước bàn làm việc của vị bác