Bạch Tử Cúc âm thầm cười lạnh một tiếng, anh ta mà không rõ thì làm gì còn ai rõ hơn đây.
Nhưng nhìn anh cả yêu người phụ nữ kia đến vậy.
Cô không thể an tâm
Buổi tối hôm đó.....
Bạch Tử Cúc ở trong thư phòng in giấy thoả thuận li hôn, vừa bước ra khỏi thư phòng liền chạm mặt Bạch Chấn Hưng
Cô vội vã giấu tờ đơn li hôn ra phía sau lưng, cười ngọt ngào Anh
Tiểu Cúc, chúng ta nói chuyện một chút đi
Bạch Tử Cúc bị anh kéo vào thư phòng Em hãy thành thật nói cho anh biết.
Trước đây em có từng quen biết Gia Nhĩ hay không ?
Không Biết Gương mặt cô rất thành thật
Vậy sao em lại có thành kiến nặng nề với cô ấy đến thế ? Anh hỏi
Em chỉ không thích cô ta thôi
Đúng là Giặc bên Ngô, không bằng bà cô bên chồng
Tiểu Cúc, coi như em không thích cô ấy.
Nhưng mà em có thể vì anh mà thử chấp nhận cô ấy hay không ?
Không đời nào Cô lập tức phản đối
Bạch Chấn Hưng đầy tức giận, nhìn chằm chằm vào dáng vẻ thích gây sự của cô em gái
Được ! Em không thích cô ấy, vậy thì anh và cô ấy sẽ ở riêng.
Còn nữa ,anh đã quyết định ba tuần sau sẽ cầu hôn cô ấy.
Người chị dâu này, cho dù em không thích thì vẫn phải chấp nhận.
Hy vọng sau này khi gặp cô ấy, em không được phép ăn nói không có chừng mực như ngày hôm nay nữa
Bạch Tử Cúc đứng phắt dậy, cô ngạc nhiên trợn tròn mắt, khó tin nhìn vào anh cả của mình
Anh nói cái gì cơ ? Con mẹ nó, anh cầu hôn cô ta ? Em không cho phép ! Cô ta chẳng phải là loại người tốt lành gì, hơn nữa....!
Đủ rồi Tiểu Cúc, anh không cho phép em nói xấu Gia Nhĩ.
Những hành động vừa qua thật sự là làm anh cảm thấy thất vọng.
Bạch Chấn Hưng rời khỏi thư phòng
Bạch Tử Cúc ngồi bệt xuống sofa, cô có nỗi khổ nhưng lại chẳng thể nào nói ra.
Cô rốt cuộc phải làm thế nào bây giờ ?
Anh đúng là.....!đồ ngu !
Bạch Tử Cúc đột nhiên nhớ tới Hàn Minh Tuấn, cô liền cắn răng, cầm tờ giấy thỏa thuận li hôn lên đi tìm anh
Hàn Minh Tuấn vừa từ phòng tắm đi ra, hai chân thon dài rắn chắc, ngang hông chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm.
Phía trên để trần, những giọt nước trong suốt lăn trên chiếc cổ màu đồng săn chắc, tóc ướt nhẹp.
Bạch Tử Cúc vừa bước vào, thấy thế liền thất thần.
Quả thật là anh rất tuấn tú, vô cùng quấn hút.
Anh chẳng kém cạnh anh ba của cô xíu nào
Nhìn đủ chưa ? Hàn Minh