Tần Mạc từ chức? Anh ta thật sự đã đi từ chức?
Duẫn Nặc liền ngớ người ra, cũng không hiểu tại sao anh ta lại đi từ chức? Là bởi vì muốn thực hiện lời hứa với cô sao?
Nhưng mục đích của anh ta, không phải là muốn chiếm đoạt công ty của nhà họ Lục, muốn hủy diệt cả nhà cô sao?
Tại sao anh ta lại đáp ứng với cô sẽ từ chức ở công ty chứ.
Duẫn Nặc không nghĩ ra, rốt cuộc anh ta đang muốn giở thủ đoạn gì.
"Tiểu Nặc!". Lúc này giọng nói bén nhọn của cha cô lập tức truyền tới: "Cha bất kể con dùng phương pháp gì, nhất định phải khiến cho Tần Mạc quay trở về đi làm, tuần này cha sẽ tuyên bố để cho nó đảm nhiệm chức vụ tổng giám đốc, không thể trong lúc mấu chốt này mà lơi lỏng được, có rõ hay không?"
Lúc này Duẫn Nặc cũng đã phản ứng kịp, liền lắc đầu nói: "Cha, chẳng lẽ công ty của chúng ta, không có Tần Mạc lại không được sao?"
"Con nói cái gì thế, có biết trước mắt công ty đang đứng trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng hay không, nếu Tần Mạc đột nhiên nghỉ việc, cổ phần của nó sẽ có bao nhiêu người gương mắt nhìn chằm chằm, bất kể như thế nào, mau nghĩ biện pháp để cho Tần Mạc trở lại làm việc."
"Con không nói đâu!". Duẫn Nặc lập tức phủ quyết.
Nếu anh ta đã từ chức, vậy cũng đừng nên quay lại công ty nữa, có như vậy, anh ta sẽ không còn biện pháp cướp đi tài sản của nahf họ Lục nữa.
Tất cả mọi người hơi khiếp sợ, ngẩng đầu lên nhìn cô.
Lục Chấn Thiên sa sầm mặt, nhìn chằm chằm Duẫn Nặc hỏi: "Tại sao? Các con cãi nhau hả ?"
"Không có đâu ạ!"
Duẫn Nặc còn chưa kịp trả lời, thì cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng nói của Tần Mạc.
Mọi người nghe thấy thế liền nhìn sang, liền thấy người kia toàn thân mặc quần áo thể thao đi tới, trông cực kỳ tuấn tú, dáng vẻ vừa ưu nhã lại vừa toát ra tôn quý không thể diễn tả thành lời.
Anh đi thẳng tới, đứng ở bên cạnh Duẫn Nặc, vươn cánh tay dài ôm chầm lấy cô, rồi nói với mọi người: "Chúng con rất tốt, chuyện con từ chức, không hề liên quan đến Duẫn Nặc, mọi người cũng đừng chỉ trích cô ấy."
"Tần Mạc, cậu..." Lục Vân Kỳ muốn nói lại thôi, mà Vãn Tịch ở bên cạnh anh càng thêm thất sắc.
Cô ta vẫn không nghĩ ra tại sao Tần Mạc lại muốn làm như vậy? Mục đích của anh không phải là hủy diệt cả nhà họ Lục sao?
Không lâu nữa sẽ ngồi lên vị trí Tổng giám đốc của Lục thị rồi, sao anh lại đột nhiên yêu cầu từ chức, anh có biết làm như vậy sẽ làm cho kế hoạch đã vạch định ra của hai người họ sẽ thất bại trong gang tấc hay không ?
Vãn Tịch vô cùng nghi vấn, thật rất muốn hỏi ra miệng lý do của anh là gì.
Ánh mắt của Tần Mạc nhẹ nhàng lướt qua Vãn Tịch, nhưng không hề dừng lại một giây nào, cuối cùng lại rơi vào gương mặt của người con gái đang ở trong ngực mình.
Từ nay về sau, con sẽ không can thiệp vào bất cứ chuyện gì của công ty nữa, mà con cùng với Duẫn Nặc cũng sẽ chuyển ra ngoài sống riêng. Hai chúng con có cuộc sống riêng của mình, không muốn bị người khác quấy rầy, hi vọng mọi người có thể hiểu được."
Nghe anh nói như thế, Lục Chấn Thiên giận đến thở không