Cuối cùng cũng đến giờ chiếu phim, cô được giải thoát khỏi cảm giác quẫn bách khi bị hắn hỏi dồn, vụng trộm thở phào nhẹ nhõm.
Hắn thấy cô thở phào một hơi thì mỉm cười.
Xem ra cô cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Hắn cảm thấy ngày cách mạng thành công có lẽ không còn xa nữa, trong đầu đã tưởng tượng ra cảnh hai người tay trong tay đi dạo, tay trong tay cùng già đi luôn rồi.
“Mời anh chị sang phòng chiếu bên này ạ, chúc anh chị xem phim vui vẻ.”
Cố chấp nắm tay cô đi vào phòng chiếu phim, may mắn là cô cũng không rút tay ra.
Đến tận khi phim bắt đầu chiếu, hai người vẫn nắm tay nhau như vậy.
Đây là một bộ phim tình cảm có review rất tốt, nam chính là diễn viên mà cô thích, nữ chính là một diễn viên mới.
Ban đầu hắn cũng không mấy để ý, chỉ chọn vì có nam chính mà cô thích thôi, nhưng sau khi bộ phim bắt đầu, lại không tự chủ được bị cốt truyện hấp dẫn.
“Anh có yêu em không? Nếu không yêu, thì tin tưởng cũng không có ý nghĩa gì.”
“Anh xin lỗi, cô ấy cần có anh.”
Mở đầu bộ phim đã là cảnh chia ly của nam chính và nữ chính, sau đó bắt đầu dần dần kể lại chuyện xưa của hai người.
Cốt truyện đan xen nhiều tình tiết lắt léo, không chỉ có tình yêu, mà còn là tình bạn, tình cảm gia đình… đều được khắc họa rất rõ nét.
Đến cuối cùng, khi nam chính chạy khỏi hôn lễ, chỉ vì một bóng người đi ngang qua trông rất giống người yêu thuở xưa, mọi người đều không kìm nổi xúc động.
“Anh xin lỗi vì đã không tin em.
Nhưng, anh yêu em.”
Trên màn ảnh rộng hiện lên tình cảnh lúc hai người chia tay nhau, nữ chính đã nói: “Nếu không yêu, tin tưởng cũng đâu có ý nghĩa gì.
Nếu yêu, tại sao lại không tin?”
Người ngồi bên cạnh hắn lặng người theo dõi diễn biến của bộ phim.
Vốn là đưa cô đi xem phim để xúc tiến tình cảm, không ngờ lại trở thành xem phim một cách đơn thuần.
Bị hắn kéo tay đi ra ngoài, cô vẫn cảm thấy tâm tình hết sức phức tạp.
Nữ chính trong phim trải qua rất nhiều chuyện giống cô, bị người mình tin tưởng lừa gạt, hãm hại, bị người mình yêu hiểu nhầm.
May mắn là cuối cùng cô ấy cũng tìm được người khác có thể mở rộng lòng.
Nhưng ở ngoài đời, liệu có kết thúc nào tốt đẹp như trong phim hay không?
“Chúng ta mau vào thôi, phim sắp chiếu rồi đấy.”
Ngoài cửa rạp chiếu phim, Yến kéo tay Dương đi vào trong.
Hôm nay hai người hẹn nhau đi xem phim, cô ta đã cố tình chọn một bộ phim rất nổi thời gian gần đây, còn lên mạng đặt mua vé trước.
“Cậu đã mua vé rồi đúng không? Để tớ mua bỏng nước nhé.”
Dương xếp hàng mua bỏng nước, vừa mua xong quay lại khu vực ngồi chờ thì vừa vặn đoàn người từ trong phòng chiếu phim ùa ra ngoài.
Rất đông người, nhưng cả chị ta lẫn người bạn thân của chị ta là Yến đều rất tinh mắt phát hiện ra một bóng dáng quen thuộc.’
Là Hoàng, bàn tay hắn đang đan chặt vào bàn tay của một người con gái, chẳng cần nhìn rõ cũng biết đó là ai.
Cả hai người trốn trong góc khuất, âm thầm cắn răng.
Dương xúc động định đứng ra, nhưng bị bạn thân kéo lại.
“Cậu bị ngốc à? Anh ấy đã bảo vệ con hồ ly tinh đó như thế, đương nhiên cậu càng xuất hiện trước mặt họ, nó lại càng ghét cậu, càng nói xấu cậu trước mặt anh ấy.
Đừng xúc động quá.”
Được bạn thân kéo lại, chị ta nghĩ cũng phải, đành cắn răng chịu đựng sự khó chịu như muốn bùng nổ.
Phía bên kia, vừa bước ra khỏi rạp chiếu phim, Tâm chợt thấy sau gáy hơi lành lạnh, hình như có một ánh mắt không mấy có thiện cảm đang dõi theo cô.
Trực giác của cô luôn rất tốt, vừa cảm nhận được sự tồn tại của ánh mắt đó, cô quay đầu lại nhìn.
“Sao vậy? Em nhìn thấy gì à?”
Phía sau cô không hề có gì bất thường, cô không khỏi nghi ngờ cảm giác của mình chỉ là chính mình tưởng tượng ra mà thôi, đành quay lại tiếp tục đi, lắc đầu.
“Không có gì, nhìn nhầm mà thôi.”
Đợi hai người đó dắt tay đi khỏi, hai người ngồi trong góc khuất mới ló mặt ra.
“Còn tưởng rằng bị nó phát hiện rồi chứ, thật may mắn quá.”
Yến cười cười với bạn thân, nhưng trong lòng lại âm thầm chửi chị ta ngu ngốc.
Nói là đừng có nhảy bổ ra trước mặt người ta để gây sự, chứ đâu phải thấy người ta đi qua là trốn chui trốn lủi như loài chuột nhắt.
“Bỏ qua chuyện con hồ ly tinh đó đi xem phim cùng Hoàng đi, lúc cậu không nhìn thấy có khi bọn họ còn nhiệt tình lăn giường rồi ấy chứ.
Cậu nói thử xem dạo này cậu làm gì rồi, kế hoạch hôm trước có thực hiện được không?”
Nghe thấy bốn chữ “nhiệt tình lăn giường”, hai tròng mắt của Dương như bắn ra hai tia lửa.
Nghĩ đến chuyện người đàn ông đáng lẽ ra là của một mình chị ta lại lên giường với cô em gái chị ta vẫn luôn coi thường, thật sự cảm thấy vô cùng bực bội.
“Cậu đừng nhắc đến mấy chuyện đó nữa, lăn giường cái gì chứ.
Dạo này tớ vẫn đang tìm cơ hội gây rắc rối cho nó, mấy hôm trước vừa gặp được nó đi chơi với thằng đàn ông khác, đã chụp ảnh gửi cho anh ấy rồi.”
Thật sự quá ngu ngốc.
Đàn ông yêu vào rồi giống như một người bị che mắt vậy, đi chơi gì chứ, cho dù là ảnh ôm hôn, có khi cũng chỉ cần tùy tiện giải thích vài câu, là hắn tin sái cổ.
Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng cô ta cũng không ngu ngốc nói ra.
“Anh ta có tin không? Lần sau cậu nên thu thập nhiều chứng cứ hơn nữa… Tốt nhất là có những ảnh thân mật hơn, chứ nếu chỉ đi chơi thì nó lật lại ngay.”
Chị ta hơi có chút do dự.
“Làm sao mới có ảnh thân mật hơn được chứ? Bọn họ chỉ đi chơi với nhau thôi.”
Chỉ thấy Yến cười cười.
“Đơn giản thôi, bọn nó không lên giường thì cậu đẩy bọn nó lên giường là chụp ảnh được mà.
Thiếu gì cách để biến giả thành thật đâu, từ bao giờ cậu lại trở nên ngây thơ như vậy chứ.”
Đã là cáo già còn giả vờ ngây thơ cho ai xem chứ? Dám làm mấy chuyện như đâm xe, bắt