Tâm vẫn chưa từng nói với Duy rằng, thật ra, cô hiểu tâm ý của anh. Người ta vẫn nói, trên đời này chỉ có tình yêu là thứ tình cảm duy nhất không thể hoàn toàn che giấu được. Khi anh tự cho là đã âm thầm che giấu rất tốt, lại vẫn có những cử chỉ, lời nói lơ đãng lộ ra. Bao nhiêu năm nay cô vẫn biết anh dành cho cô tình cảm lớn hơn tình bạn, nhưng không thể đáp lại, cũng không muốn mất đi người anh thân thiết nên cô vờ như không biết. Không chỉ có cô, người luôn chơi chung với cả hai, là Hồng, cũng biết, nên cô ấy luôn nửa vô tình nửa cố ý tạo điều kiện cho hai người tiếp xúc với nhau."Em xin phép vào nhà vệ sinh một chút."Tâm đứng lên, xin phép đi vệ sinh. Duy gật gật đầu, anh biết cô chỉ lấy cớ để rời khỏi bầu không khí làm con người ta khó xử.Cười khổ một tiếng, hình như anh hơi nôn nóng nên quan tâm thái quá, vô tình khiến cô không vui mất rồi. Lát nữa cô ra ngoài, anh sẽ không nhắc đến người đàn ông mang danh nghĩa là chồng cô nữa.Bất chợt tiếng chuông vang lên từ chiếc điện thoại đang đặt trên bàn, cô đi vệ sinh quên cầm theo. Anh cầm điện thoại của cô lên, trên màn hình chớp nháy hiển thị tên người gọi là Lục Huy Hoàng.Anh cười một tiếng, anh biết, đây là tên của chồng cô. Xem ra hắn ta cũng không hẳn là không coi cô vợ này ra gì, còn biết gọi điện thoại tới cho cô. Nhưng chỉ gọi điện thôi thì cũng đâu có tác dụng gì, phụ nữ, nhất là những người quen giấu đi bản thân như cô, cần nhiều sự quan tâm hơn là thỉnh thoảng gọi một cuộc điện thoại."Alo, hiện tại Tâm đang không thể nghe máy, anh có việc gì có thể nói với tôi, tôi sẽ nhắn lại cho cô ấy."Cả một ngày không nghe tin tức gì của người Tâm. Đến tối, Hoàng không nhịn được gọi cho cô, hắn nhíu mày khi điện thoại đã đổ chuông thật lâu mà cô vẫn chưa nghe máy. Khi có người nghe máy, hắn lại càng nhíu mày sâu hơn, vì giọng nói phát ra từ điện thoại, là giọng của một người đàn ông, giọng nói xa lạ hắn chưa từng nghe thấy bao giờ. Hắn hỏi lại:"Anh là ai? Tại sao lại cầm điện thoại của vợ tôi?"Hiểu biết của hẳn về các mối quan hệ của cô quá ít để có thể đoán được người đang cầm điện thoại là ai. Nhưng hắn biết, thản nhiên nghe máy giúp cô, chắc chắn quan hệ không phải tầm thường. Trong khi điện thoại hiển thị rõ ràng tên người gọi thì người đàn ông phía đầu dây bên kia đã biết hẳn là ai, vẫn tỏ vẻ mình mới là người thân cận với cô hơn, chẳng khác nào đang khiêu khích hẳn."Tôi là ai không quan trọng. Quan trọng là tôi và Tâm đang ăn tối cùng nhau. Anh là chồng cô ấy, mà vợ mình đang ăn tối cùng ai cũng không biết, có vẻ không xứng đáng làm chồng lắm nhỉ?"Đã không vui vẻ ngay từ đầu, anh chẳng việc gì phải giả vờ hữu hảo với hắn. Nếu hắn là một người đàn ông tốt, đã không bỏ mặc gia đình mà lưu luyến chơi bời bên ngoài. Chỉ nghe danh tiếng thôi, anh đã bất mãn với hắn lâu rồi, chỉ là ngại cô nên không muốn dây dưa gì với hắn."Chuyện vợ chồng tôi thế nào anh chưa có đủ tư cách để quản. Mau trả lại điện thoại cho Tâm, tôi có chuyện cần nói riêng với cô ấy."Hắn không biết đang cầm điện thoại là gã nào, có phải gã hôm trước gặp ở quán bar hay không, nhưng hẳn vô cùng khó chịu trước lời khiêu khích của gã đàn ông lạ mặt. Điện thoại của cô, đến hắn còn chẳng thể đụng vào, tại sao lại có một tên đàn ông dám ngang nhiên giúp cô nghe máy chứ?"Tôi nói rồi, cô ấy hiện tại không thể nghe điện thoại. Anh có tranh cãi hay đe dọa gì tôi thì cũng thế. Nếu có chuyện gì cần nhắn thì mau nói, còn không thì gọi lại sau đi. Chúng tôi chuẩn bị ăn tối, không có thời gian rảnh để tiếp chuyện anh."Đúng lúc này, Tâm từ nhà vệ sinh đi ra. Vừa nhìn thấy Duy cầm điện thoại của mình, cô bước nhanh tới, nói."Ai gọi cho em vậy?"Duy đưa lại điện thoại vào tay cô, cuộc gọi đã kết thúc, trên màn hình hiển thị tên người gọi và thời gian trò chuyện. Cô có chút không hài lòng, đặt điện thoại xuống, nhắc nhở anh."Lần sau nếu em chưa đồng ý, thì anh đừng đụng vào điện thoại của em nữa nhé."Anh thấy cô tỏ vẻ không vui liền gật đầu, liên tục xin lỗi, hứa với cô lần sau sẽ không tái phạm. Nếu là người khác gọi tới, anh sẽ không quan tâm, nhưng lần này, người gọi tới là Hoàng, anh mới muốn nghe máy giúp cô. Ít nhất cũng để cho hắn biết, cô vẫn còn có người để ý, để hẳn không dám muốn làm gì thì làm như trước nữa.Điện thoại vừa đặt xuống bàn lại tiếp tục rung lên, tên người gọi hiển thị trên màn hình vẫn không thay đổi. Cô trực tiếp nhấn cúp máy, rồi tắt nguồn điện thoại. Thế giới trở lại yên tĩnh."Em muốn ăn gì?"Duy đưa menu cho cô, muốn dời sự chú ý khỏi cuộc điện thoại trước đó. Cô cũng thuận theo ý anh, cầm lấy menu xem xét, không nhắc lại chuyện này nữa. Hơn ai hết, cô hiểu rằng anh cũng chỉ muốn tốt cho cô, bức xúc thay cho cô khi nghĩ rằng hắn đối xử với cô không tốt. Nhưng một phần là muốn tự giải quyết chuyện của mình, phần khác là muốn duy trì khoảng cách an toàn với anh, cô vội vàng vạch ra một giới hạn, muốn anh đừng vượt qua.Anh cũng biết vừa