...
Tô Ý Nhiên phát hiện, mình sai rồi, cậu làm sai một chuyện, không nên cố ý nói như vậy...!
Kết quả là, cậu bị anh Đình lệch dây thần kinh đè lên giường hôn nửa ngày, miệng cũng bị hôn sưng lên.
Tô Ý Nhiên khóc không ra nước mắt, đưa tay đẩy Cố Uyên Đình, quay đầu không muốn hắn hôn nữa, kết quả lại bị anh Đình quấn lấy hôn.
Cậu muốn kháng nghị, thế nhưng bị lấp miệng, chỉ có thể phát ra tiếng "A a", còn kèm theo tiếng nước khiến người thẹn thùng.
Cố Uyên Đình kìm nén một mạch, ghen tuông quá độ mà ấn Nhiên Nhiên lại hôn một trận mãnh liệt, không cho cậu trốn, không cho cậu tránh, nhất định muốn hôn nhiều hơn nguyên chủ, phải hôn tốt.
Hắn hôn Nhiên Nhiên hồi lâu, tạm thời kết thúc, nhìn Nhiên Nhiên dưới thân bị hắn hôn hồng hồng mềm nhũn, thấy lúc này mình giỏi hơn nguyên chủ nhiều, vì vậy lại hỏi một lần: "Nhiên Nhiên, thế nào? Thoải mái không? So với trước đây được không?"
Tô Ý Nhiên toàn thân như nhũn ra, nghe hắn nói, sợ hắn lại chập dây thần kinh, nhanh chóng gật đầu: "Cực kỳ tốt cực kỳ tốt, tốt hơn trước đây, thật đó, thật đó."
Cố Uyên Đình: "..."
Cố Uyên Đình cảm thấy Nhiên Nhiên đang qua loa hắn, nhóc lừa đảo.
Hắn tổng kết lại, cảm thấy vừa nãy mình hôn quá lộn xộn, không có kết cấu, vì vậy nói: "Vẫn chưa đủ, luyện tập một chút."
Cố Uyên Đình dùng thái độ nghiêm túc học tập, lại cúi đầu hôn Tô Ý Nhiên, lúc này lại chậm rãi mút hôn.
Tô Ý Nhiên: "..."
Tô Ý Nhiên lần này biết cái gì là lấy đá đập chân mình...!
Cố Uyên Đình thưởng thức đôi môi mềm mại của Nhiên Nhiên, đổi đủ kiểu hôn.
Tô Ý Nhiên: "..." Cậu sắp bị anh Đình hôn đến độ đầu óc thành hồ dán.
Cố Uyên Đình dùng một kiểu hôn mãi, lại hỏi Tô Ý Nhiên một câu: "Hôn như vậy thế nào? Thích không?" (Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Tô Ý Nhiên: "Thích, thích a a a..."
Một cách khác, Cố Uyên Đình lại hỏi Tô Ý Nhiên một câu: "Hôn như này thì sao? Thoải mái không?"
Tô Ý Nhiên: "...!A a thoải mái..."
...!
Tô Ý Nhiên thật sự không chịu được, cậu đẫm nước mắt: "Không muốn...!Không muốn...!Được rồi được rồi, anh tiến bộ rồi, thật đó, tiến bộ nhiều hơn trước đây, tiến bộ gấp trăm lần."
Cố Uyên Đình nghe Tô Ý Nhiên nói như vậy, lòng mới xem như là thư thái một chút, nhưng vẫn canh cánh trong lòng, khăng khăng mà nghiêm túc hôn Nhiên Nhiên một lần: "Hôm nay tạm thời tới đây thôi, sau này phải luyện tập nhiều hơn."
Tô Ý Nhiên: "..."
Cố Uyên Đình hơi hài lòng thành tích hôm nay, rốt cục buông Tô Ý Nhiên ra, tự bố trí bài tập cho mình trong lòng, mỗi ngày đều phải hôn Nhiên Nhiên nhiều lần, luyện tập nhiều, hoàn thành bài tập mới được, hơn nữa còn phải học bù và thi cử.
Tô Ý Nhiên nhìn biểu tình của anh Đình, lòng hiện lên một tia dự cảm không tốt, cậu cẩn thận hỏi: "...!Anh Đình, anh đang nghĩ gì thế?"
Cố Uyên Đình cảm thấy phải trưng cầu ý kiến của Nhiên Nhiên, hắn nói kế hoạch của mình ra: "...!Cho nên sau này mỗi ngày chúng ta phải làm bài tập như vậy mấy lần, luyện tập nhiều, sớm muộn cũng có thể vượt qua nguyên...!trình độ cũ rất nhiều lần."
Tô Ý Nhiên nhìn anh Đình đang vẻ mặt nghiêm túc: "...???" Không phải, cái gì mà làm...!Bài tập? Anh Đình, anh có bệnh gì hả?
"..." Tô Ý Nhiên cạn lời: "Không được, em phản đối."
Cố Uyên Đình dịu dàng sờ khuôn mặt nhỏ của cậu, lại sờ đôi môi cậu: "Bé ngoan, Nhiên Nhiên."
Tô Ý Nhiên: "..." Vẫn là ngủ, ngủ đi.
Sáng hôm sau, Cố Uyên Đình tỉnh dậy trước.
Hắn nhìn Nhiên Nhiên còn đang ngủ trong lòng, nhìn chăm chú đôi môi hồng hồng, nhìn tận mấy phút, lấy điện thoại di động trên tủ đầu giường ra, mở Baidu tìm, do dự vài giây, quyết định gõ vài chữ: "Nâng cao kỹ thuật hôn".
...!
Lúc Tô Ý Nhiên tỉnh dậy, phát hiện anh Đình cầm điện thoại di động ngồi tựa ở đầu giường, đang khẽ cau mày đọc gì đó, biểu tình rất nghiêm túc.
Tô Ý Nhiên ngủ một giấc, đã quên mất chuyện tối ngày hôm qua, cậu tò mò hỏi: "Anh Đình, anh đang đọc gì thế?"
Cố Uyên Đình cứng đờ, mới phát hiện mình quá tập trung, không phát hiện Nhiên Nhiên trong chăn đã tỉnh.
(Truyện chỉ được đăng tải trên Wattpad yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)
Hắn nhanh chóng thoát trình duyệt, bình tĩnh để di động sang bên, tỉnh táo nói: "Đang xem một loại nghiên cứu học thuật."
Mới sáng sớm đã làm nghiên cứu học thuật? Tô Ý Nhiên mới tỉnh dậy đầu óc vẫn mơ màng, cảm thấy lòng đầy tôn kính: "Chăm chỉ ghê ha."
Cố Uyên Đình nghiêm túc gật đầu: "Nhất định phải cố gắng."
Có thể là có liên quan đến công ty, Tô Ý Nhiên không để ý, rời giường rửa mặt.
Lúc ăn sáng Cố Uyên Đình và mẹ Tô làm bữa sáng, Cố Uyên Đình kéo ghế cho Tô Ý Nhiên, cho cậu ngồi trước bàn ăn, lại rót cốc sữa bò cho cậu.
Ba Tô mẹ Tô mắt thấy điệu bộ này chỉ thiếu không đút Tô Ý Nhiên ăn từng miếng từng miếng, lòng cảm thấy yên tâm, lại cảm thấy chua răng.
Người trẻ tuổi ấy mà.
Ba Tô mẹ Tô liếc mắt nhìn nhau, gắp một đũa đồ ăn cho đối phương, rất không chịu thua kém.
Ăn sáng xong, Tô Ý Nhiên nghĩ ba mẹ thật vất vả mới đến đây một chuyến, hắn cũng định chiêu đãi hai