Tô Ý Nhiên nghĩ đến cảnh tối hôm qua bị anh Đình đè lên hôn rất lâu, chân cậu vẫn có chút như nhũn ra, cậu nói: "Anh Đình, anh bình tĩnh một chút."
Không cần thiết, thật sự không cần thiết.
Vì tăng cao kỹ thuật hôn, luyện tập dùng đầu lưỡi nhổ hạt anh đào gì đó...!
Cố Uyên Đình tỉnh táo gật đầu, ôn hòa cong khóe môi nói với Tô Ý Nhiên: "Anh rất bình tĩnh, Nhiên Nhiên ngoan, tới đây nhanh lên, nghe lời."
Tô Ý Nhiên thấy anh Đình ôn hòa cong môi cười, giật mình, bỗng nghĩ tới rất nhiều buổi tối trong ký ức sâu xa, mỗi lần anh Đình không biết bị câu nào của cậu chọc tới, dây thần kinh đứt phụt, trước khi phát điên trên giường đều cười như thế với cậu...!
Sau đó, cậu bị chơi, bị làm khóc là nhỏ...!
Tô Ý Nhiên nghĩ đến cảnh khiến người nhũn ra lại thẹn thùng cực kì kia, không cẩn thận nhớ lại cảm giác lúc đó, thật sự chân cũng mềm nhũn, đừng nói chân, ngay cả eo cậu cũng mềm ra.
Cậu run lẩy bẩy trong lòng, vội vàng nói với Cố Uyên Đình: "Em, em cảm thấy anh không bình tĩnh.
Em buồn ngủ rồi, chúng ta mau tắm rửa đi ngủ đi." Nói xong, cậu ngồi dậy, nỗ lực lấy quần áo ngủ, chạy vào phòng tắm.
Cố Uyên Đình thấy Nhiên Nhiên không chịu nghe lời, đành tự mình đi qua, một phát là túm được Nhiên Nhiên đang định đào tẩu.
Tô Ý Nhiên: "..."
Cố Uyên Đình chạm vào người cậu, phát hiện người Nhiên Nhiên mềm đến kỳ lạ.
Hắn kinh ngạc, thấp giọng cười nói bên tai cậu: "Nhiên Nhiên sao lại mềm như vậy? Hả?"
Giọng nói trầm thấp ngậm cười của Cố Uyên Đình vang lên bên tai Tô Ý Nhiên, vành tai mẫn cảm cảm giác được hơi nóng anh Đình phả ra, cả người cậu run lên một hồi, cậu chóng mặt nói: "Ừm...!Không biết..."
Cố Uyên Đình thấy vành tai trắng nõn của Tô Ý Nhiên nổi lên mảng hồng, không nhịn được mở miệng ngậm lấy.
Tô Ý Nhiên bị hắn ngậm mút đến chỗ mẫn cảm như thế, dây thần kinh cảm thấy tê dại một trận, tay chân mềm nhũn, mềm nhũn trong ngực anh Đình.
Cố Uyên Đình hài lòng ôm Nhiên Nhiên, trong mắt hắn phừng lên ngọn lửa tối tăm, hắn ôn hòa ra lệnh: "Hôn anh, Nhiên Nhiên."
Tô Ý Nhiên nghe giọng vẫn hắn ôn hòa, không dám làm hắn phát điên.
Cậu ngoan ngoãn ngẩng đầu, mềm mại hôn anh Đình một cái, sau đó vùi vào trong ngực anh Đình.
Cố Uyên Đình rất hài lòng nâng cằm cậu lên, không cho cậu trốn.
Tô Ý Nhiên biết anh Đình muốn hôn cậu, bị anh Đình làm như thế, cậu lại mơ hồ mong đợi.
Cậu nghĩ lại, cảm thấy cũng chẳng có gì, không phải là hôn thôi sao? Hai người họ không biết đã hôn bao nhiêu lần rồi.
Nói lại, luyện tập bằng hạt anh đào, thật sự sẽ có tác dụng hả?
Tô Ý Nhiên cảm thấy tò mò, thậm chí còn muốn giục anh Đình nhanh lên.
Cố Uyên Đình rốt cục cúi đầu hôn lên môi cậu, đầu tiên là hắn nhẹ nhàng thưởng thức một lúc, lại thừa dịp Nhiên Nhiên có chút thư giãn, đột nhiên mãnh liệt.
Tô Ý Nhiên bị hắn điên cuồng làm cho cả người nhũn ra, thật vất vả hôn xong, cậu lại nghe anh Đình hỏi: "Thế nào? Hôn em thoải mái không? Có tiến bộ không?"
Tô Ý Nhiên đã triệt để mơ màng, không nói ra được câu nào: "..."
...!Có tác dụng, rất có tác dụng.
Cố Uyên Đình đã coi chuyện này là bài luyện tập mỗi ngày, phải nghiêm túc chăm chỉ làm, thấy cậu không nói lời nào, hắn nghiêm túc hôn cậu rất nhiều lần, làm ra thành quả luyện tập nghiêm túc khắc khổ.
Tô Ý Nhiên: "..." Ồ.
...!
Những ngày sau đó, Tô Ý Nhiên kháng nghị không có hiệu quả, ngày nào cũng phải làm bài luyện tập với Cố Uyên Đình, thỉnh thoảng còn bị hắn phát điên muốn học bù và thi cử, cảm thấy miệng vừa tê vừa sưng...!
Tô Ý Nhiên nói chuyện với ba mẹ, thấp thỏm sờ môi mình, cảm thấy không có dị thường gì mới yên tâm, lại lườm anh Đình một cái.
Ngày mai, ba Tô mẹ Tô sẽ đi.
Một ngày trước khi đi, người một nhà ở nhà, tán gẫu tâm sự.
Tính toán thời gian, ba Tô mẹ Tô đã ở thành phố A gần một tháng.
Trong một tháng này, ba Tô mẹ Tô luôn chăm sóc Tô Ý Nhiên, đặc biệt là mẹ Tô, còn dặn dò Tô Ý Nhiên và Cố Uyên Đình rất nhiều chuyện.
Giữa lúc đó ba Tô mẹ Tô còn đi theo khám thai một lần, Tô Ý Nhiên cũng đưa ba mẹ đến cửa hàng đồ ngọt cậu mở, thưởng thức đồ ngọt đặc sắc trong cửa hàng.
Hiện tại đã qua tháng Giêng, bởi vì ba Tô mẹ Tô mở trại nuôi trồng trong thôn không thể ngơi tay, những ngày qua phải nhờ họ hàng giúp đỡ, hiện tại họ hàng cũng có chuyện của mình, ông bà phải về.
Những ngày gần đây ba Tô mẹ Tô thấy Cố Uyên Đình chăm sóc con trai mình tỉ mỉ chu đáo, trong nhà còn có người giúp việc đến giúp đỡ đúng giờ, mọi phương diện đều rất chu toàn, ông bà cũng xem như là yên lòng, có thể về nhà trước.
Ông bà cũng nghe nói Cố Uyên Đình được gia đình tìm thấy, hơn nữa còn là gia đình vô cùng giàu có, hoàn toàn khác gia đình bình thường như họ.
Ba Tô mẹ Tô trải đời nhiều, cảm nhận được thế giới của người có tiền và người bình thường là khác biệt một trời một vực.
Ông bà lo Cố Uyên Đình được Cố gia nhận về, đột nhiên từ người bình thường biến thành người có tiền, người nghèo chợt giàu, tính cách hành vi sẽ hoàn toàn biến thành một người khác, sau khi tận mắt thấy rất nhiều nơi phồn hoa thì tình cảm với Nhiên Nhiên cũng sẽ thay đổi, loại ví dụ này ở trong hiện thực rất nhiều.
Mẹ Tô vốn vẫn chưa yên tâm, trước khi đến thành phố A bà còn muốn ba Tô quay lại trông trại, bà ở lại chăm sóc Tô Ý Nhiên.
May là, Cố Uyên Đình không thế.
Hai chồng chồng tình cảm rất tốt, Tô Ý Nhiên cũng được chăm sóc rất chu đáo, mẹ Tô cũng nhìn ra, bà và ba Tô ở đây, hai đứa con muốn thân thiết cũng ngại.
Hơn nữa quả thật bà cũng không yên lòng để ba Tô một mình về nhà quán xuyến trang trại, cuối cùng bà quyết định cùng ba Tô quay lại quê nhà, lúc Tô Ý Nhiên sinh lại tới.
Hiện tại Tô Ý Nhiên đang đưa ba mẹ đến nhà kính trồng hoa xem rau cậu trồng, Cố Uyên Đình cũng ở bên cạnh, người một nhà nói chuyện phiếm.
Gần đây Tô Ý Nhiên rảnh rỗi, anh Đình cái này không cho cậu làm, cái kia cũng không cho cậu làm, ngay cả thời gian cậu live stream cũng rất ngắn.
Kiếp trước kiếp này, khi còn bé cậu hay trồng rau, vì vậy cậu có một ham muốn nhỏ là nhàn rỗi không có việc gì làm thì trồng rau chơi.
Những ngày gần đây, cậu trồng đủ loại hoa cỏ rau ăn ở trong nhà kính.
Trong nhà kính đã có rất nhiều cây xanh, ngoài ra còn có đất trồng rau cho Tô Ý Nhiên trồng.
Từ khi dọn nhà đến bây giờ cũng đã một tháng, rau xà lách mà Tô Ý Nhiên gieo xuống trong mấy ngày khi mới chuyển tới cũng đã to.
Mẹ Tô bẻ một cây rau xà lách áng chừng, cười nói với Tô Ý Nhiên: "Ái chà, cũng nặng đấy, rau xà lách này to lại còn tròn."
Tô Ý Nhiên hứng thú, thảo luận việc trồng rau với ba mẹ, nói chọn hạt giống thế nào, bón phân ra sao, rau gì ăn ngon, thảo luận tràn đầy phấn khởi, khí thế ngất trời.
Cố Uyên Đình ở bên cạnh, nhìn Nhiên Nhiên đứng trong đất trồng rau thảo luận trồng rau, nhìn thế nào cũng thích.
Nhưng hắn không thể xen miệng vào, cảm thấy tiếc nuối.
Hắn đã đặt lịch học việc đồng áng trong lòng.
Gần đây, hắn tự thấy mình hôn tốt hơn nguyên chủ rất nhiều, rất hài lòng với mình.
Cố Uyên Đình bắt đầu ảo tưởng, sau đó hắn và Nhiên Nhiên hôn nhau mãnh liệt ở đất trồng rau.
Hắn lại nhìn căn nhà đầy ánh nắng này, lại cảm thấy ở đây còn thích hợp làm rất nhiều chuyện thân mật hơn...!
"Anh Đình, anh Đình?" Tô Ý Nhiên nghi hoặc nhìn Cố Uyên Đình, đứng đờ ra nghĩ ngốc gì thế không biết.
Cố Uyên Đình lấy lại tinh thần, mới phát hiện ba Tô mẹ Tô cầm mấy cây xà lách trong tay, đang định đi ra ngoài.
Hắn liếc mắt nhìn Tô Ý Nhiên thật sâu, tiến lên