Mộ Sơ Tình bò dậy khỏi giường, liền trực tiếp đi về phía cửa, hiện giờ trong phòng không có ai cũng không biết là bên ngoài có người hay không.
Lúc Mộ Sơ Tình đi ra cửa có đi ngang qua toilet, toilet đối diện có một chiếc gương đặc biệt lớn, có thể nhìn thấy toàn bộ từ đầu tới chân cô.
Vừa rồi Mộ Sơ Tình chỉ liếc sơ qua, thấy bóng dáng một người xuất hiện còn tưởng rằng bản thân nhìn lầm rồi, bằng không làm sao có thể nhìn thấy được gương mặt của! ! Mộ Oanh Oanh?
Mộ Sơ Tình có chút tò mò có phải là Mộ Oanh Oanh đang ở trong toilet trong phòng này hay không.
Cô đột nhiên đổi hướng đi vào trong phòng tắm.
Lúc vào đến phòng tắm, nhìn thấy gương mặt xuất hiện ở trong gương, cả người đều chấn kinh!
Mộ Oanh Oanh!
Tại sao lại là cô ta! Người xuất hiện trong gương tại sao lại là Mộ Oanh Oanh, hiện giờ là cô soi gương, cho nên không thể nào xuất hiện ra Mộ Oanh Oanh được, phải là cô mới đúng.
Vẻ mặt Mộ Sơ Tình kinh hoảng, xoay người ra sau nhìn xem, chẳng có bất kỳ ai ở đây, trong này chỉ có một mình cô.
Chính là, người hiện ra trong gương lại là Mộ Oanh Oanh! !
Chẳng lẽ, chẳng lẽ, chẳng lẽ nói! !
Cái người ở trong gương này chính là cô? Làm sao có thể là cô được chứ??!
Mộ Sơ Tình sốt ruột sợ hãi đập đập vào gương, nhìn bản thân ở trong gương, sờ sờ mặt, trong gương phản chiếu lại cái động tác đó của cô, việc này đã thuyết minh rõ, người ở trong gương đó chính là cô.
Tại sao lại như vậy? Tại sao cô lại biến thành Mộ Oanh Oanh?
"Tại sao lại như vậy? Tại sao mình lại! ! " Lúc Mộ Sơ Tình muốn cất tiếng nói, lại phát hiện bản thân nói không ra tiếng.
Không sai, cô đang mở miệng nói chuyện, chỉ là khẩu hình, không có nghe được bất cứ thanh âm gì, tự mình nói chuyện tại sao lại không nghe được tiếng của mình.
"Tại sao mình lại nói không nên