Mộ Sơ Tình chỉ có thể nhìn thấy Tiểu Bao bị Mộ Oanh Oanh bắt úp mặt vào tường nhưng Mộ Sơ Tình lại không có cách nào có thể nghe được rốt cuộc bên trong đang nói chuyện gì, cô chỉ có năng lực nhìn xuyên thấu, không có năng lực thuận phong nhĩ, cô chỉ có thể lo lắng suông.
Chuyện là như thế này, Mộ Oanh Oanh theo Hoắc Bắc Cảng về đến nhà, cô ta vẫn không có cách nào có thể chạm vào hắn, vừa chạm vào hắn liền sẽ bị điện giật rất mạnh, cứ như vậy đã mấy tiếng đồng hồ mà vẫn còn bị giật, trong lòng cô ta thấy rất bực bội khó chịu lại không có chỗ trút, cho nên chỉ có thể trút giận lên đầu Tiểu Bao.
Lúc Mộ Oanh Oanh về đến nhà, Tiểu Bao chủ động chạy tới chào Mộ Oanh Oanh, "Mẹ, mẹ về rồi!"
Tiểu Bao thấy gần đây tâm tình của Mộ Sơ Tình không tốt, cho nên thực tri kỷ chào Mộ Sơ Tình một tiếng mẹ.
Chính là lại bị Mộ Oanh Oanh lạnh mặt dạy dỗ cho một trận, "Gọi mẹ cái gì, ai là mẹ của ngươi."
Mộ Oanh Oanh chính là không quen nhìn Mộ Sơ Tình, ngay cả con của cô, cô ta cũng không nhìn vừa mắt, cho nên đối với Mộ Oanh Oanh mà nói, Tiểu Bao chính là một khối u ác tính, hiện giờ cô ta chỉ hận không thể bóp chết Tiểu Bao ngay tức khắc, cái thằng nhóc Tiểu Bao này, hiện tại Tiểu Bao nổi bật như thế lại đắc tội cô ta, khiến cho cô ta không cao hứng.
Vẻ mặt Hoắc Tiểu Bao chưa từ bỏ ý định hỏi cô ta: "Sơ Tình, gần đây mẹ bị làm sao vậy, có phải là có ai chọc giận mẹ hay không, gần đây mẹ đều rất không vui......"
"Có liên quan gì đến ngươi sao? Chuyện của người lớn, còn nít thì biết cái gì? Bài tập của ngươi đã làm xong chưa?"
Hoắc Tiểu Bao bị dọa tới rồi: "Sơ Tình, mẹ biết con......!Trước giờ con không có làm bài tập mà!"
Chỉ số thông minh của Tiểu Bao rất cao, giáo viên vừa nói là nó đã có thể nhớ rõ ngay tức khắc, cho nên căn bản là không cần phải làm bài tập gì, thiên tài chính là như vậy.
Mộ Oanh Oanh có chút đắc ý, sảng khoái, Mộ Sơ Tình thông minh như thế nào thì đã làm sao, chính là hiện tại