Mộ Oanh Oanh nhân lúc Hoắc Bắc Cảng dừng xe chờ đèn đỏ, phân vân một lúc cuối cùng vẫn mở miệng yêu cầu hắn: "Ông xã, hay là anh cũng mua cho em một chiếc xe đi, em muốn học lái xe, anh mua xe cho em giúp em có động lực học lái xe có được không? Hơn nữa lúc nào cũng bắt anh đưa đón em thật sự rất bất tiện, anh mua xe cho em, em liền có thể tự mình lái đi, như vậy liền không cần phải phiền anh có phải hay không?"
Mộ Oanh Oanh nghĩ hiện giờ dù sao thì cô ta cũng là một thiếu phu nhân nhà giàu, nếu như không có xe mà nói, thật sự là không xứng với thân phận của cô ta, cho nên cô ta cần một chiếc xe, nói thế nào chiếc xe đó cũng phải xứng với thân phận của cô ta mới được.
"Vậy chiều nay tan ca xong, đến cửa hàng xem xe đi, thấy thích chiếc nào thì mua, xong rồi về nhà ăn cơm." Hoắc Bắc Cảng đồng ý với Mộ Oanh Oanh.
Mộ Oanh Oanh đảo mắt vui vẻ, cười hớn hở nhìn Hoắc Bắc Cảng: "Cám ơn ông xã!"
Mộ Oanh Oanh cảm thấy Hoắc Bắc Cảng là rất sủng ái mình.
Tuy rằng Hoắc Bắc Cảng ở cái phương diện kia lại không được, chính là......! Hắn có tiền, hơn nữa vẫn là chịu vì cô ta mà tiêu tiền, cho nên một người đàn ông như vậy, cứ bám dính theo cũng không có vấn đề gì, dù sao hắn có tiền, mình và hắn ở bên nhau, cũng sẽ không thiệt hại gì.
Tóm lại, có tiền thì chính là tốt, cô ta cũng có thể không so đo chuyện hắn không có năng lực làm chuyện kia.
......!
Mộ Sơ Tình bắt đầu đi làm, mặc vào bộ quần áo nhân viên vệ sinh mà quản lý đưa cho mình, cô thay đồ ra xong, cảm thấy rất cao hứng phấn chấn định đi xem WC riêng của Hoắc Bắc Cảng.
Thật sự là Mộ Sơ Tình cũng khá tò mò, cái gọi là WC riêng này so với những cái WC bình thường thì có cái gì khác nhau, rốt cuộc là cái đó của hắn bao lớn mà phải cần đến một cái WC riêng để giải quyết.
Mộ Sơ Tình còn chưa có đi, đã bị quản