Cố Thanh Thanh sửng sốt, anh là đang yên lặng nói chuyện bằng môi, ngẫu nhiên lộ ra mấy vhwx, chỉ nghe thấy “Ngưu ngưu “, “Yếm “, “Đậu đậu" gì đó. Lãnh Tư Thành mới vừa đọc một lần xong, mở to mắt nhìn nhìn, Cố Thanh Thanh còn đang nhìn anh. Nhìn thấy tròng mắt xinh đẹp thanh triệt như trăng non, khóe môi hồng nhuận no đủ của cô, Lãnh Tư Thành muốn hôn lên, lại sợ sau khi hôn lên, liền một phát không thể vãn hồi, chỉ có thể càng thêm thống khổ gắt gao nhíu mày, lại lần nữa ôm chặt cô, ôm chặt đến, làm cả người cô đều vùi đầu vào trong lòng ngực anh, thống khổ đọc: “Tiểu ngưu ngưu, vi đâu đâu, đâu đâu lý đầu trang đậu đậu……"----Buổi sáng ngày đó, Lãnh Tư Thành ngốc lăng không có nhào qua.Bất quá, anh cũng không có tiếp tục tự ngược. Đọc “Thanh tâm chú" vượt qua lần thứ hai mươi, nửa xu tiền tác dụng đều không có, ngược lại làm anh càng nghẹn khuất lửa càng lớn.Anh vẫn là luyến tiếc buông tay, thẳng đến sắp 8 giờ, Lý Du Du gọi điện thoại tới, anh mới buông tay ra, bay nhanh vọt tới toilet, khổ bức rửa mặt bằng nước lạnh vô số lần, rốt cuộc tiêu tán hỏa khí của