Ông Xã Thần Bí, Buổi Tối Gặp!

Trầm mê


trước sau




Chuyến bay của Lãnh Tư Thành đã chậm lại tới 11 giờ mới bay, chỉ là, nơi này tựa hồ cách sân bay hơi xa, vòng một vòng lớn, đến Cố Thanh Thanh còn lo lắng, anh có thể tiếp tục đến trễ hay không.Lãnh Tư Thành ngược lại vẻ mặt không sao cả, từ thành phố Yến bay đến thành phố khác, vé máy bay cũng không thiếu. Bỏ lỡ một chuyến này, cùng lắm thì anh lại bay chuyến tiếp theo là được, cũng không quan trọng.Đưa cô đến bên lề đường cửa trung tâm thương mại, “Chính là nơi này sao? “Cố Thanh Thanh gật gật đầu: “Du Du hẹn tôi gặp mặt ở Starbucks ."Lãnh Tư Thành nhàn nhạt gật đầu, nhìn cô đi xuống, vừa mới đóng cửa xe, Cố Thanh Thanh chưa đi hai bước, lại còn xoay người trở về!Lãnh Tư Thành hơi kinh hãi, chẳng lẽ nói, Cố Thanh Thanh muốn bồi anh đi sân bay? Nếu cô đi cùng anh, anh nhất định sẽ lập tức mua vé cho cô, để cô cùng đi theo mình!Gần, càng gần, Cố Thanh Thanh đi đến bên cửa xe, “cốc cốc cốc" gõ cửa sổ xe. Lãnh Tư Thành hạ cửa sổ xe xuống, còn tưởng rằng cô muốn theo anh đi qua, không nghĩ tới, cô chỉ chỉ phía dưới chỗ ngồi: “Cái kia, túi tiền của tôi rớt trên mặt đất, có thể nhờ anh…… “Sắc mặt Lãnh Tư Thành, nháy mắt lạnh xuống, “cạch" một tiếng đóng cửa sổ xe lại thật mạnh,

đem Cố Thanh Thanh bị chặn ở bên ngoài, Cố Thanh Thanh hoảng sợ, nhìn thần sắc anh sơ đạm khom lưng nhặt túi tiền của cô lên, ngay sau đó, mở cửa ra, ném túi tiền ra, một phen ném vào trong lòng ngực cô: “Tự mình đi đi!"Cố Thanh Thanh không biết, sao anh lại bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, có điểm kỳ quái, không biết chính mình lại làm sai chuyện gì. Nhìn thấy anh ở bên trong lạnh lùng nói: “Lái xe!"Cô ôm túi tiền, nghe được xe đã phát động động cơ, anh cũng chuẩn bị đóng cửa, như là đứa bé làm sai chuyện bị ném ở ven đường, chỉ nói một câu: “Anh thuận buồm xuôi gió. “Vừa mới nói mấy chữ này, cửa xe của Lãnh Tư Thành đã đóng lại, tuyệt trần rời đi. Làn vày trên người Cố Thanh Thanh đều bị xe bay nhanh rời đi của anh hơi hơi nâng lên, ôm túi tiền, chỉ cảm thấy trái tim như là bị người hung hăng bắt lấy, có chút khó chịu.Như gần như xa, lại xa lại gần, rõ ràng buổi sáng anh còn ôm cô, vừa rồi còn một bộ dáng cùng gương mặt tĩnh đạm, thái độ cũng rất tốt, sao bỗng nhiên liền biến thành như vậy? Mấu chốt nhất chính là, cô đến chính mình làm sai cái gì cũng không biết, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?







trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện