Cô vốn cho rằng, cô có thể chịu đựng. Cô vốn cho rằng, chỉ cần ở bên người anh, ủy khuất gì cô cũng có thể thừa nhận!Nhưng hóa ra, cô không có kiên cường như mình nghĩ, cũng không có rộng lượng -- như mình nghĩ.Trần Văn Tiệp oan uổng cô trộm đồ vật cô không khó chịu, thậm chí bị Từ Tử Bội đụng phải, cô cũng chỉ là xấu hổ mà thôi. Nhưng sau đó Lãnh Tư Thành vẻ mặt lãnh khốc đuổi theo ra tới, ngữ khí lạnh băng bảo cô xuống xe, thật sự như là đâm một dao ở nơi yếu ớt nhất trong lòng cô!Cô thừa nhận cô yếu đuối, cô không muốn nghe đưuọc Lãnh Tư Thành vì bảo vệ người phụ nữ khác mà cãi nhau với cô, cũng không muốn để Từ Tử Bội nhìn thấy bộ dáng chật vật của cô!Từ nhỏ đến lớn, cô vẫn luôn là vịt con xấu xí, hèn mọn nhìn lên Từ Tử Bội giống như thiên nga trắng, cùng Lãnh Tư Thành là xứng đôi như thế, cho dù qua nhiều năm như vậy, Lãnh Tư Thành cũng không quên được cô ta!Cô cũng muốn hỏi, mấy năm nay qua, anh yêu chính là ai? Vẫn là Từ Tử Bội sao? Cho dù chỉ có một chút xíu tình yêu, anh có phần cho em không? Ở thời điểm chúng ta tiếp xúc thân mật, anh có một chút mê luyến em không?“Tôi, tôi muốn……” hai chữ “Ly hôn” này, vẫn luôn lên xuống ở trong cổ họng cô, không biết là bởi vì hiện tại thân thể của cô không đủ sức lực hay là bởi vì nguyên nhân gì khác, cô lại nói không nên lời!Cô nói không nên lời, ngược lại Lãnh Tư Thành tiến lên một bước, đứng ở bên mép giường. Anh chợt vươn tay, duỗi về phía cô, Cố Thanh Thanh theo bản năng cho rằng, anh là muốn duỗi tay đánh mình, theo bản năng lui về phía sau, nhắm mắt.Lãnh Tư Thành chỉ là giơ tay, nhẹ nhàng đặt ở trên cái trán của cô. Ngón tay của anh lạnh lẽo, khớp xương rõ ràng, như là một liều nước đá trong ngày nóng bức, ngược lại làm cô ngẩn người. Ngay sau đó, Lãnh Tư Thành lại giơ tay cầm tay cô, còn lẩm bẩm nói một câu: “Không quá nóng.”Anh là đang kiểm tra độ ấm, nhưng sau khi kiểm tra xong, tay anh, còn vẫn luôn lôi kéo Cố Thanh Thanh, không có buông ra.Anh nhìn tay cô, cô lại nhìn phía trước, tầm mắt không có giao nhau. Qua một lúc, cô nhẹ