Phóng viên chụp ảnh cũng là ưu việt, không biết chụp lén từ góc độ nào, “Lựa chọn tính xem nhẹ” Cố Thanh Thanh nhân vật chính chân chính của sự kiện, chỉ cắt ra chị em nhà họ Từ và Trần Văn Tiệp, sau đó cố ý dùng vòng đỏ đánh dấu!Tin tức vừa truyền ra, công ty quản lý Từ Tử Bội nổ tung! Gần đây tai tiếng của cô và Lãnh Tư Thành ồn ào náo động tăng cao, tuy rằng công ty quản lý của cô đẫ làm sáng tỏ quan hệ hai người, nhưng sự tình phát triển lại là -- không chỉ có không ai tin tưởng cô là “Trong sạch vô tội”, ngược lại còn bắt đầu dẫn đường mắng cô là “Tiểu tam”. Cố tình Trần Văn Tiệp lại là nghệ sĩ ký hợp đồng dưới cờ của Lãnh Tư Thành, nếu là cô phát thông cáo, không liên hệ Lãnh Tư Thành là khẳng định không được.Này cũng liền thôi, nghe nói những người ngắm bắn Lãnh thị lại đang mượn cơ hội ngo ngoe rục rịch, tựa hồ muốn làm xấu thanh danh Lãnh Tư Thành và Từ Tử Bội, để làm giá cổ phiếu Lãnh thị xuất hiện dao động!Lúc Lãnh Tư Thành từ biệt thự Tây Sơn tới mới hơn năm giờ sáng sớm, tới nơi này lại chữa bệnh, hiện tại cũng sắp bảy giờ rưỡi. Trợ lý Trình nhận được tin tức liền chạy tới, hội báo với anh trước tiên.Cố Thanh Thanh không để ý đến bọn họ nói chuyện, mà là quay đầu, đưa lưng về phía Lãnh Tư Thành, mặt hướng song cửa sổ. Tùy tiện thế nào đi, anh đi hay ở, là ly hôn hay là tiếp tục, cô đều lười đến quản.“Lãnh tổng, ngài xem……”Đôi mắt Lãnh Tư Thành không nâng, cũng không quay đầu lại, nói thẳng một chữ: “Lăn!”Từ Tử Bội xem là cái gì, có thể có chuyện quan trọng hơn Cố Thanh Thanh sao?Nếu trợ lý Trình lại không có nhãn lực thấy như vậy, anh nhất định đuổi anh ta!“Nhưng Lãnh tổng, nếu vẫn không xử lý sớm một chút, chỉ sợ giá cổ phiếu lần này lại sẽ chết thực thảm a……”Lãnh Tư Thành chợt ngữ khí nhàn nhạt nói: “Hiện tại chú là đang tìm chết.”Trợ lý Trình cả kinh, nếu Lãnh Tư Thành tức giận còn tốt, cố tình là loại ngữ điệu không mặn không nhạt này, đã nói lên, anh đang bên bờ bạo nộ!Anh lập tức thức thời lui xuống: “Tôi đã biết, tôi sẽ thông báo tập thể hội đồng quản trị xử lý.”Lãnh Tư Thành cũng không thèm để ý đến anh ta, đến gật đầu đều lười đến trả lời, đôi mắt, vẫn luôn nhìn về phía Cố Thanh Thanh.Cửa vừa đóng, trong phòng lại chỉ còn lại có hai người bọn họ, Cố Thanh Thanh nhìn ngoài cửa sổ, anh đang nhìn bóng dáng cô, không ai nói chuyện, tựa hồ có một cổ gợn sóng không hiểu, dần dần tỏa khắp ở trong phòng.Một lúc sau, Lãnh Tư Thành chợt đứng lên, dần dần duỗi người đi về phía cô. Tuy rằng Cố Thanh Thanh không quay đầu lại, nhưng cô vẫn đang chú ý nhất cử nhất động của Lãnh Tư Thành, anh đứng lên, vừa tới gần, tựa như có một loại cảm giác nguy cơ nhạy