Chương 21: Yêu
Bữa ăn tối hôm nay đương nhiên là Viêm Liệt trả tiền, Bắc Đường Yên chỉ cười cười không nói gì, nhưng mà trong lòng cô đang suy nghĩ một chút về cái vấn đề này, theo như sự hiểu biết của cô đối với Viêm Liệt, anh sẽ không thích dùng tiền của cô, như vậy sau này lúc hẹn hò cô phải chú ý đến địa điểm một chút mới được.
“Yên, anh chỉ là một người đàn ông rất bình thường, thậm chí còn chưa có tốt nghiệp, nhưng mà, anh cũng là một người đàn ông, không phải là anh theo chủ nghĩa đàn ông, mà là, anh cảm thấy nếu chúng ta giống như em nói ở chung một chỗ, anh không muốn làm em tốn tiền, ít nhất chúng ta cũng không cần tốn tiền vào những nơi này, vậy, em hiểu ý anh chứ?” Mặc dù lời nói như vậy quá mức thực tế, nhưng anh cảm thấy mình vẫn phải nói ra, cuộc sống và trình độ của hai người chênh lệch nhau quá nhiều, về phần nhạy cảm như tiền bạc anh muốn nói rõ một chút, anh không thích dùng tiền của cô.
“Dĩ nhiên, em hiểu ý anh, cho nên, anh phải cố gắng làm việc hơn nữa, kiếm tiền nhiều một chút mới có thể cưới được em.” Bắc Đường Yên rất rõ ý tứ của Viêm Liệt, đó cũng là điều làm cô yêu thích nhất ở anh, hơn nữa, cô tin tưởng, bằng năng lực của Viêm Liệt, không tới ba năm có thể một mình tạo nên sự nghiệp trên thương trường.
Viêm Liệt xấu hổ cười cười, mặc dù anh cảm thấy lời nói của Bắc Đường Yên đa phần là đùa giỡn, nhưng nó vẫn làm trong người anh cảm thấy rất uất ức, hơn nữa, cũng giống như là động lực, thật ra thì, Bắc Đường Yên vẫn luôn là động lực của anh, thành tựu của cô, sự tồn tại của cô chính là động lực giúp anh vươn lên.
Xe rất nhanh đã chạy đến nhà trọ của Viêm Liệt.
“Ngày mai không nên đi xe thì tốt hơn, nó làm thời gian em ở cùng với anh bị rút ngắn.” Bắc Đường Yên hết sức thẳng thắng nói ra, cô có chút bất mãn liếc mắt nhìn bên ngoài, lại nhìn về phía Viêm Liệt oán trách.
Viêm Liệt mỉm cười, một lần nữa cảm thấy cô gái trước mặt thật sự rất đáng yêu, sau đó liền nhịn không được nghiêng người. . . .
Một cái hôn nhẹ nhàng rơi trên trán Bắc Đường Yên. . . .Khi Viêm Liệt nghiêng người qua, Bắc Đường Yên liền dự đoán được sẽ có chuyện xảy ra, nhưng kết quả lại làm cô kinh ngạc, thậm chí còn có chút bất mãn nhìn về phía Viêm Liệt.
Cô đâu phải là con nít, tại sao lại hôn trán cô?
Nhìn vẻ mặt kháng nghị của Bắc Đường Yên, Viêm Liệt khổ sở giơ tay lên vuốt trán, ánh mắt của Bắc Đường Yên rất rõ ràng, cô muốn nói cho anh biết, nụ hôn này của anh quá qua loa, cô làm anh thật khó xử mà! Ha ha, ai, tại sao anh lại thích người con gái đặc biệt như vậy, bộ dáng khi không được hôn cũng dễ thương như thế, Viêm Liệt nhớ anh là một người đàn ông, còn là một người đàn ông rất bình thường, lúc cô gái của mình có yêu cầu, anh nhất định phải thoả mãn cô thật tốt mới được.
Nụ hôn của Viêm Liệt có chút cứng ngắc, nhưng lại mãnh liệt, Bắc Đường Yên vòng tay ôm cổ Viêm Liệt, nhắm mắt lại hưởng thụ nụ hôn của anh.
Thời điểm hai người tách ra, cũng có thể cảm nhận được tiếng hít thở nặng nề của nhau, một cái hôn cũng đủ để khơi mào dục vọng giữa hai người.
“Yên. . . .” Trong con ngươi thăm thuý của Viêm Liệt là gương mặt xinh đẹp của Bắc Đường Yên, nhiễm phải tình dục làm cô nhiều hơn một loại hơi thở mị hoặc, làm anh suýt nữa nhịn không được.
“Nghĩ ngơi sớm một chút, anh đi trước.” Viêm Liệt nói xong liền nhanh chóng mở cửa xe rời đi không gian nhỏ hẹp tràn đầy hơi thở tình dục đó, nếu đợi thêm một chút nữa, anh khẳng định mình nhất định sẽ hoá thân thành sói nhào về phía Bắc Đường Yên.
Vừa xông vào phòng Viêm Liệt liền ảo não vỗ đầu mình, trời ạ,