Chương 22: Tình yêu dưới ánh mặt trời
Sáng sớm hôm sau, Viêm Liệt vừa mới đi ra khỏi ký túc xá liền nhìn thấy thân ảnh màu trắng đứng ở toà nhà đối diện.
“Yên, em ở đây chờ anh lâu chưa?”
“Buổi sáng tốt lành.”
Viêm Liệt và Bắc Đường Yên cùng nhau mở miệng, một mặt kinh ngạc, một mặt lại vui vẻ.
“Chúng ta cùng đến công ty đi.” Bắc Đường Yên đứng ở chỗ này đương nhiên là đang đợi Viêm Liệt, tối ngày hôm qua sau khi về nhà cô liền lên wed tìm tòi học hỏi một chút, thật đúng là trời giúp cho cô tìm được, sau đó cô liền học được hai chiêu, tên hai chiêu đó là rèn sắt khi còn nóng và như hình với bóng.
“Ừ, được.” Phản ứng của Viêm Liệt có chút ngốc nghếch, anh chưa từng có bạn gái nên cũng không có kinh nghiệm, không biết bạn gái đợi mình đi làm và tan việc có phải chuyện bình thường hay không, nhưng anh luôn cảm thấy kỳ lạ, nhưng mà cảm giác cũng không tệ, Bắc Đường Yên chủ động nắm tay Viêm Liệt, hai người sóng vai đi tới công ty.
Tỷ lệ người đi đường quay đầu nhìn hai người rất cao, còn có mấy người là đồng nghiệp trong công ty, nhưng mà cũng chỉ kinh ngạc chứ không dám lại chào hỏi, dọc theo đường đi Viêm Liệt có chút lúng túng, cũng có chút cam chịu, cái này thảm rồi, cả công ty đều sẽ biết, cho dù anh có nhảy sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch lời đồn này, nhưng mà, anh cũng không thể nào trong sạch được, dù sao vị tổng giám đốc đứng bên cạnh anh bây giờ thật sự là bạn gái của anh.
“Yên, anh nghĩ không đến một ngày chuyện của chúng ta cả công ty sẽ biết hết.” Không biết Yên có biết việc làm của cô sẽ đem đến kết quả gì hay không, hơn nữa, anh cũng đã dự định trước rồi, mặc dù hôm qua nói việc công là công việc còn chuyện riêng là chuyện riêng, nhưng mà tin đồn này nếu như truyền ra, công việc của anh không bị ảnh hưởng mới sợ!
Có người hâm mộ, có người ghen tỵ, có người không tin, và tự nhiên sẽ có người nịnh nợ anh, đây là thực tế của xã hội, bây giờ anh đã bắt đầu cảm thấy nhức đầu rồi.
“Biết cũng tốt, anh là bạn trai em, nếu mọi người đều biết thì sau này sẽ không còn ai có ý tứ bậy bạ với anh.” Tuy nói như vậy, nhưng trên thực tế Bắc Đường Yên vẫn cảm thấy mình nên xem xét kỹ lưỡng một chút, có mấy người phụ nữ đã bị cô liệt vào danh sách đối tượng cần chú ý nhất, cô nhất định phải cẩn thận bảo vệ tình yêu của mình, không thể để cho người thứ ba nhúng tay vào phá hoại nó!
“Em, không phải là đang ghen chứ?” Viêm Liệt có chút do dự hỏi, thật khó tưởng tượng thời điểm tổng giám đốc khôn khéo ăn phải dấm chua, trong ấn tượng của anh, thông minh lý trí mạnh mẽ mới là tính cách của Bắc Đường Yên.
“Liệt, chẳng lẽ anh cảm thấy em không giống phụ nữ, cho nên lời nói ghen tuông của em làm anh cảm thấy rất kỳ quái.” Bắc Đường Yên đứng yên một chỗ không đi, ánh mắt nhìn chằm chằm Viêm Liệt, giữa hai lông mày chứa đựng nụ cười.
“Anh là cảm thấy. . . .anh rất vinh hạnh.” Nói thật, anh thật không dám đem cô xem thành người phụ nữ bình thường, nhưng lời nói thật có thể nói sao? Đáp án đương nhiên là không thể.
“Hừ, em cho anh biết, em là bạn gái của anh, anh là bạn trai của em, anh phải đối xử tốt với em, dịu dàng với em, quan tâm em, chăm sóc em, biết không?” Vừa nói Bắc Đường Yên còn cố ý giơ nắm đấm lên, lộ ra bộ dáng rất bá đạo.
“Ha ha, em bá đạo như vậy sao, vậy anh có nên suy nghĩ đổi bạn gái mới hay không đây?” Trong lúc bất chợt Viêm Liệt liền tỉnh ngộ, vẫn là anh cố chấp, có thể là bởi vì lúc trước anh đánh giá cô quá cao, anh nghĩ mình phải có chừng có mực, mà bây giờ, nhìn thấy Bắc Đường Yên làm ra vẻ đáng yêu, anh biết cô cố ý muốn anh đừng mang gánh nặng trong lòng, nếu không hai người ở chung một chỗ sẽ rất lúng túng.
“À, chúng ta mới lui tới có một ngày mà anh đã tính đổi người, cẩn thận nửa đêm em đi qua đi lại trước cửa sổ phòng anh, hù chết anh.”
“Vậy