Chương 23: Bữa trưa tình nhân
Đứng trước cửa công ty bày tỏ tình cảm làm cho người ta rất kích động, nhưng nhất thời kích động sẽ đem lại hậu quả làm cho người trong cuộc rất nhức đầu.
“Tiểu Viêm, đây là thật sao, cậu và tổng tài đang nói chuyện yêu đương sao?” Vấn đề như vậy Viêm Liệt đã trả lời vô số lần, hơn nữa anh trả lời mỗi người không phải chỉ một lần, mà là rất nhiều lần, hỏi nhiều lần như vậy bọn họ không mệt sao.
“Điện thoại di động của tôi cũng reo sắp hỏng rồi, tôi sai lầm rồi, chúng ta có thể đừng nói về vấn đề này nữa được hay không, tôi sắp điên rồi.” Viêm Liệt méo mặt, hết sức đau khổ, xem ra hết sức đáng thương, mà trên thực tế anh cũng thật đáng thương.
“Ha ha, chuyện này quá kinh ngạc không phải sao, chuyện này là thật sao, đơn giản đến nỗi người ta không thể tin được.”
“Đúng vậy đúng vậy, chúng ta đều là quan tâm cậu.”
“Ai.” Viêm Liệt lắc đầu, rất là đau khổ.
. . . . . . .
“Tổng tài, có chuyện này em không biết có nên báo cáo hay không.” Văn Mẫn có chút do dự, nhưng cô nghĩ nói ra sẽ tốt hơn.
“Nói đi.” Chỉ cần Văn Mẫn hỏi như vậy, cho dù lời cô nói là không tốt, cô cũng sẽ nói.
“Toàn bộ nhân viên trong công ty đều đang bình luận về chuyện tình của ngài và Viêm tiên sinh, ngài không có tính toán gì sao? Ngài không có vấn đề gì, nhưng Viêm tiên sinh rất đáng thương, em vừa nhận được tài liệu theo dõi ở các phòng ban, từ buổi sáng Viêm tiên sinh đi vào công ty cho đến bây giờ cũng chưa có người ngừng hỏi thăm tin tức.” Cô cũng bất bình dùm anh, nhìn bộ dáng tổng tài không có việc gì như thường ngày, nhìn lại một chút vẻ mặt Viêm Liệt khổ não, không công bằng mà.
“Vậy bây giờ em đi gọi điện thoại cho chủ quản các nghành, nói bọn họ dành chút thời gian quản lý nhân viên mình cho chặt chẽ, đừng để cho chị lại nghe được bất kỳ lời bình nào về chuyện của chị và Viêm Liệt, người theo dõi trong công ty có thể tiếp tục quan sát, nhưng mà đối với sự theo dõi Viêm Liệt có thể huỷ bỏ.”
Ban đầu vì muốn đuổi kịp Viêm Liệt, cô cũng dùng một chút thủ đoạn, nhưng mà bây giờ hai người đã ở chung một chỗ, cô cảm thấy nên tôn trọng đời tư của nhau.
“Dạ, em đi làm liền!” Văn Mẫn thật cao hứng tiêu sái rời đi, không có biện pháp, ai bảo cô không nhẫn tâm nhìn trai đẹp phải chịu khổ, mặc dù bây giờ trai đẹp đã đi theo bên cạnh tổng tài ma quỷ, nhưng cô vẫn bảo vệ anh như cũ.
Thấy Văn Mẫn đã đi, Bắc Đường Yên buông xuống văn kiện trong tay, suy nghĩ một lát liền cầm điện thoại lên nhấn một dãy số quen thuộc.
“Yên?”
“Ừm, sắp đến buổi trưa rồi, chúng ta cùng ăn cơm trưa đi.”
“Đi ra ngoài sao?” Viêm Liệt hơi do dự, thời gian nghĩ trưa không nhiều lắm, nếu đi ra ngoài ăn thì rất lãng phí thời gian, hơn nữa ở gần đây có rất nhiều người trong công ty, rất dễ gặp người quen, cũng không phải anh sợ bị người ta nhìn thấy, mà là cảm thấy phiền toái.
“Tới phòng làm việc của em đi, em kêu Văn Mẫn mua bữa trưa, đi ra ngoài ăn rất lãng phí thời gian.” Bắc Đường Yên không phải là không nghe ra ý tứ do dự trong lời nói của Viêm Liệt, cô quan tâm chăm sóc đem địa điểm đổi thành phòng làm việc.
“Ừm, được, nghĩ trưa anh sẽ đi tìm em.”
“Vậy, buổi trưa gặp.”
“Buổi trưa gặp.”
“Văn Mẫn, hai phần cơm trưa, để ở trên lầu đi, một lát nữa Viêm Liệt sẽ lên đây, em trực tiếp để cho anh ấy tới phòng làm việc của chị là được rồi, không cần nói nhảm nhiều chuyện.” Trong giọng nói Bắc Đường Yên mang theo cảnh cáo, ý tứ hết sức rõ ràng.
“Tuân lệnh, tổng tài, chẳng qua là, chị có muốn dùng rượu đỏ và nến thơm không, hoặc là chuẩn bị một bó hoa tươi. . . .” Văn Mẫn còn chưa nói hết đã bị Bắc Đường Yên cúp điện thoại, Văn Mẫn cười hết sức quỷ dị, tâm tình hết sức vui vẻ.
Năm phút đồng hồ sau khi nghĩ trưa, Viêm Liệt từ bên trong thang máy đi ra, hai mắt thư ký phụ trách tiếp khách sáng lên đi về phía Viêm Liệt.
“Viêm tiên sinh, tổng tài phân phó sau khi ngài tới trực tiếp đi vào phòng làm việc của chị ấy là được.”
“Ừ, cám ơn.”
Tầng hai mươi là nơi làm việc của Bắc Đường Yên, nơi này có phòng làm việc của tổng tài và phòng làm việc của thư ký, là một tổng tài, cô có một thư ký riêng là Văn Mẫn, hai trợ lý, hai thư ký làm công tác và một thứ ký phụ trách tiếp khách, người tiếp đãi Viêm Liệt vừa rồi chính là thư ký