Chị dâu của Phương Quan Lâm, vợ yêu của đại thiếu gia Phương thị Phương Quan Kiệt, chính là Lăng Nhược Thần! Cô gái kia chẳng những xen vào chuyện chăn gối của vợ chồng anh, mà còn dám bôi nhọ anh, nói anh không có bản lĩnh.
Cung Thụy Thần tức giận, hận không thể băm bà chị vợ này ra thành từng mảnh.
Còn cô vợ yêu dấu nhà anh nữa, dám tiếp tay với ma nữ kia, hoặc cũng có thể chính vợ anh mới là kẻ đầu sỏ gây nên mọi chuyện.
Được, được lắm, đêm nay anh sẽ cho vợ yêu dấu của anh cảm nhận thật rõ, xem kỹ thuật anh có được hay không?
Cung Thụy Thần cười lạnh, Phương Quan Lâm đang chăm chú quan sát sắc mặt của anh thấy thế lập tức giật mình một cái, không khỏi từ từ lui về phía sau, cách xa anh một chút.
Cung Thụy Thần dùng ánh mắt tà ác nhìn cậu ta, lạnh lùng nói: “Không còn chuyện khác?”
“Không có, không có.” Phương Quan Lâm không tự chủ được nuốt nước miếng ừng ực, hu hu, anh hai thật đáng sợ, xem ra có người phải chịu xui xẻo rồi. Tuy cậu rất thích xem náo nhiệt nhưng mà an toàn là trêи hết, an toàn là trêи hết!
Cung Thụy Thần nghe vậy lập tức đứng lên, vuốt lại quần áo, nói tiếp: “Đi đây.”
“Anh hai, đợi chút.” Phương Quan Lâm đột nhiên nghĩ đến chuyện chị dâu sai bảo, cắn răng gọi Cung Thụy Thần nán lại.
Cung Thụy Thần quay đầu, nheo mắt không kiên nhẫn nói: “Chuyện gì?”
“Cái này, cái này là chị dâu bảo em đưa cho anh.” Phương Quan Lâm cầm lấy cái hộp bên cạnh, hai tay run rẩy giao cho Cung Thụy Thần, sau đó xoẹt một cái tông cửa chạy ra ngoài.
Không thể trách cậu không có cốt khí được, thật sự là vừa rồi cậu không nhịn được tò mò, lén lén mở cái hộp đó ra xem, bên trong đúng thật là quá phong phú cùng chấn động, thật sự anh không có can đảm ở lại để nhìn vẻ mặt của anh hai được, nên tốt nhất là tìm một chỗ sau đó cười lớn một trận! Ha ha… Bụng của mình, ui cha, đau quá…..
Cung Thụy Thần mở hộp ra nhìn, khóe mắt không khỏi co giật, Lăng Nhược Thần, được lắm, món quà lớn này của chị, tôi sẽ nhớ kỹ, sẽ trả lại gấp đôi.
Anh định bụng ném cái hộp đó vào thùng rác, có điều ánh mắt ann đảo một vòng, nếu người ta đã có ‘lòng tốt’ tặng, anh cũng không nên lãng phí. Được thôi, cũng không cần ném đi, tất cả những thứ này, toàn bộ sẽ dùng trêи người em gái yêu quý của cô ta.
Lăng Nhược Tịch ngồi một mình trong phòng ăn vắng vẻ, ăn cơm tối mà trong lòng cảm thấy khó chịu, hôm nay ba mẹ chồng