Lạc Dịch Bắc ít khi xuất hiện ở trường học của Phương Trì Hạ, từ khi hai người kết hôn đến nay bây giờ mới xuất hiện ở đây.
Lạc Dịch Bắc không thích một đám người cãi nhau vây quanh anh, một khuôn mặt tuấn tú bị kéo căng, nhiệt độ xung quanh giảm xuống không ít.
Phương Trì Hạ biết rõ tính cách Lạc Dịch Bắc, không thích ồn ào, bây giờ lại bị người khác xem là động vật quý vây xem, tất nhiên là không vui.
"Nhìn kìa, Lãnh Kỳ Hàn tới!" Giật cuống họng, bỗng nhiên rống một tiếng với đám người, một đám sinh viên nghiêng đầu đồng loạt nhìn về bốn phía.
Lãnh Kỳ Hàn là học trưởng, căn bản chỉ học ở thành phố C mấy năm, bây giờ đã tốt nghiệp ra nước ngoài sống nhiều năm, nhưng trong mắt mộ đám sinh viên nữ thì đó là nhân vật truyền kỳ.
Lãnh Kỳ Hàn là con trai duy nhất của quan chức ở bộ ngoại giao, mẹ là chủ của nhiều xí nghiệp cấp quốc gia, bản thân sống tại nước ngoài, trong mắt nữ sinh viên của học viện là nhân vật hô mưa gọi gió trong truyền thuyết, đi đến đâu cũng có thể nhấc lên oanh động.
Phương Trì Hạ thừa dịp một đám người không chú ý, đột phá vòng vây chạy qua, đến trước xe Lạc Dịch Bắc, mở cửa lưu loát lên xe.
Cửa sổ xe bị đóng lại, chiếc xe thể thao thành công lái ra xa.
Hai người phối hợp vô cùng ăn ý.
"Em dẫn anh đi xung quanh một chút nha?" Phương Trì Hạ cũng không có ý muốn về nhà, ngồi trên xe nhìn bên ngoài nghĩ xem hai người nên dừng lại ở đâu.
Phương Trì Hạ nói chuyện rất tùy ý, cảm giác giống như đang mang thú nuôi ra ngoài tản bộ.
"Sao lại nói như vậy?" khuôn mặt Lạc Dịch Bắc hơi vặn vẹo, nghiêng đầu lạnh lùng liếc một cái, giơ tay lên hung hăng vò đầu Phương Trì Hạ.
Phương Trì Hạ khẽ giật mình, lập tức đổi giọng, "Em đưa anh đi thăm
quan trường em, thuận tiện khoe chồng em một tí!"
Lạc Dịch Bắc bị Phương Trì Hạ nói nghẹn họng, nghiêng đầu liếc Phương Trì Hạ một cái, nhìn Phương Trì Hạ có chút quái dị.
Bất quá, Phương Trì Hạ dùng từ, Lạc Dịch Bắc thích.
Phương Trì Hạ nhìn sắc mặt Lạc Dịch Bắc hòa hoãn, thở dài một hơi.
Người như Lạc Dịch Bắc toàn bộ thành phố C, thậm chí là toàn bộ châu Âu hay châu Á, có mấy người con gái không muốn trèo lên?
Có người chồng như vậy thật đáng khoe khoang.
Chỉ là tính cách Phương Trì Hạ không phải như vậy.
Hơn nữa, hai người còn kết hôn bí mật.
Lạc Dịch Bắc không thuộc về cô.
Lạc Dịch Bắc lái xe một chút thì Phương Trì Hạ thấy quán đồ nướng nên bảo Lạc Dịch Bắc dừng xe lại.
"Đây là chỗ em và Nhan Nhan, còn có An An thường đến anh có muốn vào nếm thử hay không?" Phương Trì Hạ đề nghị.
Lạc Dịch Bắc nhìn cửa hàng, khẽ cau mày, nhưng không nói gì.
Đẩy cửa xe ra, đi theo Phương Trì Hạ xuống.
Quán đồ nướng ven đường, nhiều người, ồn ào, đáng chú ý là bầu không khí náo nhiệt.
Bất kể là phong cách hay bầu không khí, toàn bộ đều không phải sở thích của Lạc Dịch Bắc.
Nhưng Phương Trì Hạ đề nghị, Lạc Dịch Bắc không từ chối.
Phương Trì Hạ đối với nơi này rất quen thuộc, đi vào tìm vị trí quen thuộc, gọi món ăn và vài chai bia.
Lạc Dịch Bắc nhìn mấy chai bia, khóe môi ung dung "Muốn thay đổi bầu không khí sao?"