Anh tức giận sao?
Chắc là đang tức giận.
Cô đã không trả lời tốt câu hỏi và thậm chí còn nói dối anh.
Nhưng Trần Tư Nhung không biết phải làm gì, chỉ có thể nhắn trả lời C: Tôi xin lỗi.
C: Tôi không cần em xin lỗi, làm sai thì phải chấp nhận hình phạt, nếu em từ chối thì chúng ta không cần liên lạc nữa, nếu em chấp nhận, hãy nói em chấp nhận hình phạt này.
Da đầu Trần Tư Nhung tê dại, cả người nóng lên vì hổ thẹn.
Cô đã nhắn chữ "Em đồng ý chấp nhận hình phạt này" mà không cần suy nghĩ.
Cô cảm thấy một cảm giác áp bức vô hình, cũng cảm thấy sức mạnh không gì sánh bằng.
Cho dù đây là cuộc trò chuyện đầu tiên của họ, nhưng có một số thứ không cần gióng trống khua chiêng để bắt đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh có sức hút này...
Một mị lực có thể khiến cô cam tâm tình nguyện nghe lời ngay cả khi cách một màn hình, loại mị lực làm cho Sara không nghe lời mạo hiểm bất chấp gửi ảnh tự sướng của mình cho anh ngay cả khi không được sự cho phép.
Sara muốn giữ anh lại, và Trần Tư Nhung cũng nghĩ như vậy.
C: Mua cho sếp của em một tách cà phê.
1
Việc này... cũng tính là sự trừng phạt hả?
Trần Tư Nhung nhíu mày, nhưng cũng nhanh chóng rõ ràng, đây chính là một hình phạt thật sự dành cho mình.
Ánh mắt cô liếc về phía Caesar, chỉ cảm thấy hai chân mình mềm nhũn.
Cô không phải thư ký của Caesar, nên không có nghĩa vụ mua cà phê cho anh. Cũng không phải đồng nghiệp thân thiết với Caesar, nói một cách khác, cô không cảm thấy Caesar sẽ có đồng nghiệp thân thiết nào bên mình.
Hơn nữa, Caesar đến đây làm việc không lâu, thay đổi một manager (người quản lý, giám đốc) không phải là một chuyện nước chảy thành sông, mấy năm nay thành tích của đội xe không được tốt, các nhà tài trợ rất không hài lòng, cũng nhiều lời mắng chửi. Nhưng manager trước đó cũng đã tận tâm tận lực, mọi người trong đội xe rất kính trọng. Người này đã ở Ferrari 8 tăm trời, đó là một khoảng thời gian rất dài.
Mà trước mắt, các nhà tài trợ đã có quyết định mạnh tay thay thế Caesar vào vị trí đó.
Tuổi tác anh thật ra cũng không còn trẻ, Trần Tư Nhung nghe nói cũng đã ngoài ba mươi, nhưng so với manager trước đó và những manager của đội khác, Caesar đã đến đây đơn giản là cho một cái tát vào mặt những người có thâm niên khác trong đội.
Hơn nữa, anh còn là một người đàn ông mang trong mình một nửa dòng máu Trung Quốc, đội xe cũng như một xã hội thu nhỏ, những lời đồn đại âm thầm rất nhanh đã đến.
"Mẹ Caesar đã ly hôn ngay sau khi anh ta được sinh ra."
"Vì sao?"
"Vì mẹ anh ta ngoại tình."
Mọi người để mặc những lời đồn đại len lỏi, về cơ bản là ngó lơ sự khinh miệt của những người khác đối với đương sự.
"Anh ta cũng chỉ như thế mà thôi."
Mà Caesar cũng không phải loại người hạ thấp địa vị của mình để lấy lòng người khác trong đội, anh toàn tâm dặt vào sự phát triển của cả đội, điều này vô tình làm cho oán khí của mọi người càng thêm trầm trọng.
Anh cư xử tốt, đến mức đồng nghiệp nào đó nguyện ý mua cho mình một tách cà phê hay không?
Trần Tư Nhung cắt ngang: Ít nhất bây giờ không có.
Cô gần như tưởng tượng ra vẻ mặt của Caesar khi tách cà phê kia được đưa vào tay anh.
Anh là một người rất lịch sự, ít nhất bề ngoài là như vậy.
Đôi mắt