Đông Phương Thiên Nguyệt đi dạo xung quanh một vòng, cả gia tộc cũng không quá rộng, phía tây là nhà bếp, phía đông là Từ Đường, hướng nam là dãy nhà cho hạ nhân, phía bắc là nơi ở của nàng,các ca ca cùng phụ mẫu, chính giữa có một hoa viên, không lớn lắm, trồng một vài loài hoa đơn giản, một số loại ăn quả.
Sau khi tham quan xung quanh, Đông Phương Thiên Nguyệt quay trở về tắm, giờ này đã là xế, sắp đến giờ cơm chiều, nàng chuẩn bị xong, cũng đi từ từ đến phía tây, gian phòng Đông Phương Thiên Nguyệt cách nhà bếp không xa, lúc đến phòng ăn, vẫn chưa có ai, nàng đến vị trí của nguyên chủ ngồi chờ đợi.
Trong thời gian chờ đợi, liền suy nghĩ về những thứ sau này, muốn sinh tồn ở thế giới này, cần phải có thực lực.
Ngoài ra, còn phải có thế lực riêng, ông trời đã cho Hoàng Kì Uyên nàng sống lại, thì nàng sẽ sống một cách khiến người người phải ngước lên nhìn, đứng ở vị trí đỉnh điểm của nhân sinh.
Nhưng trước tiên, phải vực dậy Đông Phương Gia, đưa Đông Phương Gia lên thành một thế gia vọng tộc không ai dám đụng, từng bước thành lập thế lực riêng.
Nhưng vấn đề là cơ thể này thiên phú quá tệ, cần phải cải tạo lại một phen, càng là phải cố gắn hơn nữa.
Trong lúc Đông Phương Thiên Nguyệt trầm ngâm suy nghĩ thì các ca ca nàng cũng lần lượt bước vào.
Đông Phương Thanh Tuấn bước tới đầu tiên, huơ huơ tay trước mặt nàng gọi: "Tiểu muội muội, đang suy nghĩ gì mà trầm tư thế?"
Đông Phương Hạo Hiên cùng Đông Phương Tử Khanh cũng bước tới gần, ai vào chỗ nấy.
"Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi" Đông Phương Hạo Hiên cũng lên tiếng gọi nàng.
Đông Phương Tử Khanh tương đối trầm tính lại thêm ít nói, chỉ nhìn nàng nghi ngờ.
Từ trong đám suy nghĩ hỗn độn thoát ra, Đông Phương Thiên Nguyệt ngước lên nhìn 3 ca ca, nhoẻn miệng cười khẽ, nói:
"Ai da, muội đang suy nghĩ, bao giờ thì muội sẽ có tẩu tẩu(chị dâu) đây"
"Ca mới 13 tuổi, muội còn đợi rất lâu"Đông Phương Tử Khanh hơi nhếch khoé môi nâng tách trà lên uống xong nói.
"Nhị ca đến bao giờ đại ca thành hôn, khi đó ca mới có ý trung nhân (người trong lòng) a"Đông Phương Thanh Tuấn nhướng mày nói.
Đông Phương Thiên Nguyệt hướng mắt nhìn Đông Phương Hạo Hiên như hỏi còn ca bao giờ có tức phụ(=nương tử,vợ) đây.
"Bao giờ muội cho ta muội phu, một tiếng đại cửu tử(anh vợ cả,nhị cửu tử,anh vợ hai) gọi tới, ta liền có tức phụ"Đông Phương Hạo Hiên nhướng mày nhìn nàng, bộ dạng tự hào vì ta là hảo ca ca (anh trai tốt).
Đông Phương Thiên Nguyệt giả vờ liếc mắt khinh thường nhìn Đông Phương Hạo Hiên, hơi biểu môi nói:"muội mới 12