Sáng sớm ngày hôm sau.
Đông Phương Thiên Nguyệt để Tiểu Hoả và Nhục Cầu ở lại khác điếm, sau đó liền hướng công hội lính đánh thuê mà đi.
Không đến hai khắc, nàng liền có thể nhìn thấy vị trí công hội, công hội lính đánh thuê ở đây tương đối lớn hơn so với công hội ở Thanh Phong trấn nhiều, người ra vào cũng là đông đúc tấp nập hơn.
Nhìn đâu cũng thấy được những con người ăn mặt đơn giản, trên áo cài một huy hiệu lính đánh thuê.
Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là lấy ra huy hiệu lính đánh thuê của mình từ càn khôn túi, đưa cho chấp sự ở đây kiểm tra, sau đó thản nhiên bước vào.
Nàng nhìn quanh một vòng, cuối cùng đến chỗ một lính đánh thuê, hỏi vị trí phong hội trưởng lính đánh thuê công hội, sau khi nghe được kết quả mong muốn, liền nói một câu đa tạ rồi rời đi.
Gian phòng của Trầm hội trưởng, chính là hội trưởng công hội lính đánh thuê Liễu Xuyên thành, được trang trí cầu kì và trang trọng hơn những gian phòng khác một chút, nhưng chung quy lại vẫn là rất giản đơn.
Công hội lính đánh thuê cũng là không có phân biệt tầng lớp, vì vốn dĩ đại đa số lính đánh thuê đều xuất thân không cao, nên là không có sự khinh thường trong này.
Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là dễ dàng đến được gian phòng Trầm hội trưởng, từ gian phòng ông ấy một người đàn ông trung niên ủ rũ bước ra.
Lúc đi ngang qua nàng, Đông Phương Thiên Nguyệt còn thoang thoáng ngửi được mùi dược hương, không cần phải suy nghĩ nhiều cũng biết đó là Đan Dược Sư được mời đến xem bệnh cho Trầm hội trưởng.
Nhìn thái độ của nam tử trung niên này, hiển nhiên là xem không ra loại kì độc mà nàng nghe được kia!
Lần lượt cũng là có mấy vị Dược Sư khác rời đi với bộ dạng mặt ủ mày chê, trong lòng nàng lại càng tò mò hơn về loại kì độc này, hứng thú trực tiếp bị khơi dậy!
Đông Phương Thiên Nguyệt bước nhanh đến cửa phòng Trầm hội trưởng, nhẹ nhàng gõ cửa "cạch cạch, cộc"
Một tiếng nói có phần yếu ớt, lại như kiềm nén gì đó vang lên: "Cứ vào đi"
Nàng nhẹ nhàng đẩy cửa bước vào, lại hơi cuối người bày ra một bộ dáng như chào: "Trầm hội trưởng, ta là lính đánh thuê Thanh Phong trấn, công hội lính đánh thuê ở đấy có nhiệm vụ, mang một thứ đến đây, còn là thứ gì.....ta nhưng không biết rõ"
"Được rồi, để ở mặt bàn phía trên liền hảo"Trầm Quý phẩy phẩy tay về phía cái bàn được đặt chính giữa phòng, vô lực nói.
"Trầm hội trưởng"Đông Phương Thiên Nguyệt lên tiếng gọi, lại nói tiếp: "ta nhưng hiểu một chút y thuật, ngài nhưng là có thể thử cho ta xem quá một chút, biết đâu lại nhìn ra được là độc gì!"
Trầm Quý nhìn nàng một