Trầm Quý sau khi nghe Đông Phương Thiên Nguyệt lời nói, trong lòng là một trận kinh hoảng, cũng là có nhiều hơn một phần lo lắng.
Đông Phương Thiên Nguyệt ngước lên nhìn Trầm hội trưởng, nhìn thoáng qua biểu cảm ông ấy, liền nắm được tương đối tâm tình đối phương, điềm tĩnh nói: "Ngài cũng không cần phải quá lo lắng, trước tiên cần loại bỏ phần thịt thối rữa này, sau đó dùng giải độc đan nghiền nhỏ đắp lên, vết thương liền sẽ nhanh chóng khôi phục, còn phần độc tính bên trong, ngài trúng độc chưa lâu chỉ cần để ta thi châm qua một lần, liền không có gì đáng lo ngại"
Giải độc đan là một loại đan dược giải độc thông thường, chuyên dùng giải một số lại độc đơn giản bình thường và một số loại độc ma thú, là đan dược tam phẩm.
Đối với một thành trì như Liễu Xuyên, kì thật để có được tam phẩm giải độc đan tuy hơi đắt nhưng vẫn là có thể, nàng không cần phải bận tâm vấn đề này.
Bất quá có một vấn đề là, Đông Phương Thiên Nguyệt đang nghĩ đến kĩ thuật khâu vết thương ở thế giới kia, nàng định sẽ dùng đến nó, nhưng là ở đây điều kiện không tiên tiến như ở bên đấy, phần trăm nhiễm trùng và để lại sẹo là cao hơn nhiều.
Lúc Đông Phương Thiên Nguyệt còn đang nghĩ ngợi, Trầm Quý có phần do dự nhìn nàng, dù sao tuổi nàng nhưng còn quá trẻ, ông cũng là không hoàn toàn tin tưởng nàng nhưng có thể trong một lần, dù sao thì nói ra chuyện này cùng quá doạ người!
Thêm nữa là, Trầm Quý ông nhưng chưa từng nghe qua thì châm là cái gì a!
Song, cuối cùng vẫn là không nói gì, dù sao đã lỡ tin nàng rồi thì tin cho trót luôn, thêm nữa là ông cũng không còn sống được bao lâu nữa, trị không được cũng là không quan trọng!
Đây là một cơ hội để sống nga, nếu ông bỏ lỡ, có lẽ đến cả cơ hội để hối hận cũng không có, vì ông khi ấy đã đến địa ngục vô gian mất rồi.
Đông Phương Thiên Nguyệt cũng không có bắt đầu trị cho ông liền, mà là đi chuẩn bị một số thứ như nước sạch, vải để băng bó, kim và chỉ để khâu vết thương, thêm nữa là con dao tiểu phẫu của nàng đặt ở lò luyện kim lúc trước, đã để trong túi càn khôn rất lâu rồi, từ