Đông Phương Thiên Nguyệt cùng hai người là Mộ Thành Lâm và Nghê Tâm Mẫn ngồi lại một gốc cây gần đấy, nơi này có chút ẩm, chắc hẳn đã có một trận mưa cách đây không lâu, không khí lại càng thêm tươi mát vì hơi nước còn vương vấn trong không khí.
Từ tối qua, Nhạn Thương đã là trực tiếp chui vào tay áo nàng, buổi sáng khi bọn họ xuất phát, nàng còn phát hiện nó vẫn ngủ say không động đậy.
Lo nó có vấn đề, Đông Phương Thiên Nguyệt liền gọi nó một hồi, nhưng là đáp lại nàng, chỉ có tiếng ngáy nho nhỏ truyền từ cổ họng của nó tiến vào tai nàng, thật có chút bất đắc dĩ không biết phải làm sao, cuối cùng vẫn là để cho nó ngủ tiếp!
Nên cả quảng đường này, chỉ có Tiểu Hoả nhảy qua nhảy lại trên vai nàng nhìn ngó xung quanh, kì thật, cảm giác có chút thiếu hụt, cũng có chút không quen.
Đông Phương Thiên Nguyệt lại vén ra ống tay áo, phát hiện Nhạn Thương thế nhưng vẫn còn ngủ! Nó đây là làm sao a!
Bình thường nó nhưng là ngủ rất ít nha!
Cả cơ thể nó trắng đầy lồng, khi ngủ thì cuộn người lại, chẳng khác gì một quả cầu bông, trông đến bảy phần đáng yêu.
Móng vuốt nho nhỏ của nó bám vào tay áo nàng, Đông Phương Thiên Nguyệt kéo cũng không kéo ra, thực có chút thắc mắt, vuốt nó làm bằng cái gì a, thế nhưng là chắc như vậy!
Tiểu Hoả ở một bên là tò mò nhìn Nhạn Thương đang cuộn người trong tay áo Đông Phương Thiên Nguyệt, lên tiếng hỏi:
"Nhục C.....à không.....Nhạn Thương đây là làm sao vậy, tỉ tỉ?"
Tiểu Hoả vốn đã gọi Nhạn Thương là Nhục Cầu quen rồi, nhất thời mấy ngày liền không sửa được.
"Ta cũng là không rõ, nó ngủ từ tối qua đến giờ rồi, không biết có làm sao không nữa"Đông Phương Thiên Nguyệt nghe Tiểu Hoả hỏi, chầm chậm đáp.
Mộ Thành Lâm và Nghê Tâm Mẫn nhưng là chưa từng nghe Tiểu Hoả nói chuyện, chỉ đơn giản nghĩ nó và Nhạn Thương là thú sủng nàng nuôi, bây giờ nghe Tiểu Hoả nói cả nhân loại ngôn ngữ liền là kinh nghi bất định!
Song vẫn là đè xuống lòng hiếu kì, im lặng không nói gì, chỉ là ánh mắt khi nhìn Tiểu Hoả có phần thay đổi rõ rệt, có nghiền ngẫm, có nghi ngờ, cũng là có tò mò.
Đông Phương Thiên Nguyệt bắt được ánh mắt hai người bọn họ nhìn Tiểu Hoả, cũng là đoán được suy nghĩ bọn họ, sau cũng không để ý, nhàn nhạt quay ánh mắt hướng