Đi quanh Tiêu Sơn Lĩnh một hồi, Đông Phương Thiên Nguyệt cũng là có gặp một ít linh thú nhị giai và tam giai, có chút buồn chán, cấp bậc ma thú như này, thật sự là rất thấp đối với nàng a!
Ngoài ra, nàng còn thu thập được không ít các loại dược thảo, tuy không gọi là quý hiếm, nhưng là trong rất nhiều loại đan đều xuất hiện bọn nó là thành phần, tuy không phải thành phần chính nhưng là cũng tương đối cần thiết.
Vừa vặn gặp phải liền thu vào, sau này luyện đan thì không cần phải đi mua nữa, hảo a.
Qua giờ tỵ, nắng bắt đầu gắt gao hơn, xuyên qua từng tán lá chiếu lên gương mặt hoàn mĩ của Đông Phương Thiên Nguyệt, mĩ càng thêm mĩ!
Nàng khẽ ngẩn đầu nhìn lên bầu trời, một sắc thanh lam điểm thêm sắc trắng của mây, thật giống thế giới kia!
Nhớ kiếp trước, mỗi lần trời nắng gắt như này, nàng nhất định sẽ uống cả một quả dừa, hoặc là lao mình xuống dòng nước mát lạnh của hồ bơi.
Đến hiện tại, nàng nhưng đã không còn những mong muốn đó nữa, dường như đến với thế giới này, khiến nàng có nhiều hơn sự kiên cường, cũng là có thêm càng nhiều sự tham vọng, tham vọng về thực lực, tham vọng về địa vị, về quyền lực, về cái vị trí gọi là Chí Tôn.
Nghĩ đến hai chữ Chí Tôn, huyết lưu chảy trong cả người nàng dường như nóng bỏng hơn, bước chân nàng cũng là bắt đầu nhanh hơn.
Hướng nàng đi là hướng sâu nơi Tiêu Sơn Lĩnh, đừng ai nói Đông Phương Thiên Nguyệt liều lĩnh, không có hiểm cảnh sẽ không có tiến bộ, muốn đạt đến hai chữ Chí Tôn, điều nàng phải trả giá và sự cố gắng của nàng, phải là gấp nhiều lần người khác!
Quả nhiên đi sâu vào hơn, tần suất ma thú xuất hiện cũng nhiều hơn, cấp bậc cũng là cao hơn.
Đông Phương Thiên Nguyệt dừng lại bên bờ suối, chọn một nơi kín đáo, liền là thoát y, bước xuống suối bắt đầu hoà mình vào dòng nước.
Nàng vừa trải qua một trận chiến, có thể nói thì nó tương đối hơi quá sức với nàng, gần như chạm đến cực hạn.
Bất quá, Đông Phương Thiên Nguyệt sau khi chiến đấu xong, liền có được xúc cảm khoang khoái không nói thành lời, có thể nói đó là niềm vui sướng khi hạ được đối thủ của mình.
Trong lúc chiến đấu, chiến ý ở đáy lòng như bao lấy cả người nàng, điên cuồng.
Chiến đấu xong lại là một cảnh