Tính nguy hiểm bên trong tiểu bí cảnh không cao, Tiết Dư từng tới địa phương tương tự không dưới hai mươi lần, hắn thành thạo mang theo sư huynh muội đi vào trong, địa phương càng dày đặc linh khí thì đồ tốt càng nhiều, nương theo mục đích tới gần, Diệp Kiều có thể cảm nhận được linh khí tán loạn trong kinh mạch."Bên trong tiểu bí cảnh này chỉ sợ có không ít đồ tốt." Tới đây không chỉ có bọn hắn, Nguyệt Thanh tông nhóm người kia cũng tới, Tiết Dư lo lắng bị người khác nhanh chân đến trước.Trung tâm bí cảnh, một mảng lớn linh thực chiếm cứ tầm mắt mọi người, lá cây xanh biếc, tản ra hương khí thấm vào ruột gan, chỉ nghe được hương vị cũng cảm giác được khí tức nhẹ nhàng sạch sẽ."Là Thanh Tâm Thảo."Tiết Dư trước đó may mắn tìm thấy được một gốc, sau đó lại bị đám người Nguyệt Thanh tông này đoạt đi mất.
Vì thế hắn tiếc nuối một đoạn thời gian rất dài, không nghĩ tới nơi này lại có cả một mảng lớn như thế.Hắn thật sự hưng phấn lên.Diệp Kiều thì tại nội tâm điên cuồng tính toán, nếu như đem những linh thảo luyện chế thành đan dược có thể bán ra bao nhiêu tiền."Nhanh hái.
Nếu không một hồi sẽ có người đến." Tiết Dư ăn trước đó bị giáo huấn triệt để, ngữ tốc cực nhanh dặn dò: "Tận lực giữ lại gốc rễ, đến lúc đó có thể đem về Đan phong trồng."Bốn người tách ra hành động, Diệp Kiều cùng Minh Huyền ngắt ở một mảnh khác, nàng vừa ngồi xổm người xuống vươn tay muốn hái, một giây sau lạnh phù lục lạnh thấu xương xé gió mà đến cấp tốc đánh về phía nàng, mắt thấy sắp đánh trúng Diệp Kiều, Minh Huyền tay mắt lanh lẹ vung ra Kim Cang phù đem công kích cản lại.Cùng lúc đó, đợi sau khi lá bùa hết tác dụng rơi xuống, Minh Huyền sắc mặt lạnh lẽo: "Bạo Tạc phù."Nếu như không phải hắn phản ứng nhanh, đánh trúng người tiểu sư muội mới Luyện Khí kỳ đỉnh phong, không chết cũng tuyệt đối có thể bị đánh bay.Tống Hàn Thanh chắp tay sau lưng, không có chút nào áy náy đong đưa phù lục trên đầu ngón tay: "Tốc độ phản ứng không tệ."Minh Huyền thần sắc chuyển động, cảnh giác nhìn chằm chằm hắn, vươn tay đem Diệp Kiều bảo hộ ở sau lưng, hắn xem như thấy rõ Nguyệt Thanh tông bọn thân truyền này đều không phải là vật gì tốt.Hai người giằng co thành công dẫn đến sự chú ý của đám tán tu ở phụ cận, tham gia náo nhiệt là thiên tính của con người, nguyên bản còn không có người nào, lúc này chung quanh lục tục ngo ngoe đã bị vây đầy.Minh Huyền sắc mặt đen lại.Tống Hàn Thanh thấy thế không chút khách khí bày trận ra, không cho phép tán tu đi vào.Theo hắn, đã là vật bị mình thấy được, vậy cái phiến dược điền này chính là thuộc về Nguyệt Thanh tông bọn hắn, những người khác một gốc cũng đừng nghĩ mang đi.Tình cảnh này khiến Diệp Kiều cảm thán một tiếng: "Vẫn biết bảo hộ thức ăn nha."Minh Huyền khóe miệng cong lên, bị cái thí dụ này của nàng chọc cười: "Cũng không phải sao? Muội nhìn bộ dạng của hắn kìa, trông có giống chó không."Sư huynh muội ngươi một lời ta một câu, đem mặt Tống Hàn Thanh đen triệt để có thể vắt ra mực nước.Vân Thước cau mày lại: "Các ngươi sao có thể nói như vậy?"Mấy cái này tán tu làm sao không lễ phép như vậy? Đáy lòng nàng ít nhiều có chút tức giận.Minh Huyền nhàn nhàn lườm nàng một chút, ngữ khí cổ quái: "Chúng ta có nói chuyện với ngươi sao? Vội vàng góp vui vậy làm gì?"Diệp Kiều vui vẻ, cái miệng của Nhị sư huynh nàng đúng là có chút thúi, nhưng nếu như không phải đối với người nhà thì nghe hắn chửi vẫn rất đỗi thoải mái.Vân Thước từ nhỏ đến lớn đều được thiên kiều trăm sủng, xem như vào tiên môn cũng là một đường thông thuận, chưa từng bị người khác vả mặt như thế này, nàng mặt lộ vẻ khó xử, gắt gao cắn cánh môi, hốc mắt đỏ lên.Minh Huyền sợ ngây người: ".
.
.
Khóc?"Sao lại khóc rồi?Hắn nhớ kỹ hắn mỗi ngày đè đầu tiểu sư muội, gọi muội ấy là củ khoai tây địa lôi, Diệp Kiều cũng chỉ là vô thanh vô tức, trở tay cho mình một quyền.Tô Trọc lòng đau muốn chết, vội vàng lau nuớc mắt cho nàng, đồng thời không quên cảnh cáo hai người này: "Chúng ta chính là thân truyền đệ tử Nguyệt Thanh tông.
Đây là tiểu sư muội của chúng ta."Hắn ý đồ để bốn người này thức thời chút."Oa —— thân truyền?" Mộc Trọng Hi nghe được động tĩnh sau cấp tốc chạy tới, vừa đến liền nghe Tô Trọc nói, đuôi lông mày nhướn cao lên, vui vẻ: "Lợi hại như vậy sao?"Tiết Dư giương mắt thoáng nhìn bên ngoài kết giới đã có một đám tán tu vây lại xem.Thậm chí còn có tiếng nghị luận."Nguyệt Thanh tông? Khó trách dám phách lối như vậy.""Thảm rồi thảm rồi, chọc ai không chọc, lại chọc Nguyệt Thanh tông thân truyền.""Các ngươi không biết tiểu sư muội Nguyệt Thanh tông kia là mệnh căn của bọn hắn sao? Còn dám làm Vân Thước khóc, thật nông cạn.""Tiểu sư muội nhà người ta được nhiều người cưng sủng, tán tu kia suy nghĩ cái gì, mở miệng lại độc như thế."Tình trạng của mỗi thân truyền đại tông môn đều được mọi người chú ý, chỉ cần thiên phú đủ cao, đại bộ phận tu sĩ Tu Chân giới đều có lòng hiếu kì đối với thiên tài.Vân Thước tư chất càng là ngàn dặm mới tìm được một, có tán tu nhận biết nàng chẳng có gì lạ.Chỉ là để Tiết Dư có chút bất mãn là chỉ có mỗi Vân Thước kia là người thôi? Tiểu sư muội nhà bọn hắn vừa mới bị Tống Hàn Thanh đánh lén, làm sao không thấy có người bênh vực kẻ yếu.Hắn đè xuống bất mãn trong lòng, bất động thanh sắc nói khẽ: "Nguyên lai là nhóm đạo hữu Nguyệt Thanh tông."Tiết Dư nói, lời nói xoay chuyển: "Bất quá vừa rồi ngươi vừa lên đến liền đối với chúng ta tiểu sư muội ra tay đánh nhau, chỉ sợ không thích hợp đi.""Nếu như không phải Nhị sư huynh phản ứng nhanh, tiểu sư muội nhà chúng ta mới là người bị thương đấy."Tống Hàn Thanh nghe hắn nói, thần sắc càng thêm khinh thường, một cái tiểu môn phái đệ tử, hắn coi như đả thương người thì bọn hắn có thể làm gì bây giờ?Thanh âm hắn lạnh xuống: "Đả thương thì đả thương, không nói đến không thành công, coi như thành công các ngươi còn muốn ta nhận lỗi hay sao?""Các ngươi chỉ là một cái tiểu môn phái, có dám làm không?"Tán tu chung quanh cũng đồng tình gật đầu."Không sai biệt lắm thôi đi.
Nguyệt Thanh tông không so đo với các ngươi, cứ cắn chặt không buông làm gì.""A a a Tống Hàn Thanh rất đẹp trai.""Lần đầu nhìn thấy thân truyền ở loại tiểu bí cảnh này, có tiền đồ."Diệp Kiều thu hết lời nói của tán tu vào tai, tốt lắm.
Đều là bầy liếm cẩu Nguyệt Thanh tông.Tống Hàn Thanh sau khi nói xong, chẳng thèm ngó tới các nàng, cười lạnh, sau đó bước vào dược điền bắt đầu hái dược thảo cất vào túi Càn Khôn của mình, Tô Trọc thấy thế cũng cấp tốc gia nhập vào bên trong, cẩn thận từng li từng tí cắt gốc Thanh Tâm Thảo.Mộc Trọng Hi thấy cảnh này tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, vừa định xông vào tìm bọn hắn lý luận