*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Mà ở bên kia, Linh Hồ Tư Không cũng đỡ được Linh Hồ Tinh Phong, lúc này Linh Hồ Tinh Phong đã rất thảm, miệng ho ra máu, máu trên cổ thì vẫn chảy ra không ngừng.
“Ông cố, cháu không sao!”, Linh Hồ Tinh Phong lau vết máu ở khóe miệng. Là một tiểu tông sư, chút đau đớn này thì hắn ta có thể chịu được.
Nhưng khi hắn ta nhìn qua chỗ ghế chính thì lửa giận bùng lên, Diệp Hạo lại dám uy hiếp Linh Hồ Uyển Nhi.
“Không được làm hại Uyển Nhi…”
Linh Hồ Tinh Phong sợ hãi hô một tiếng, nhìn Diệp Hạo đầy hung ác dữ tợn: “Thứ vô liêm sỉ như mày dám ức hiếp Uyển Nhi…”
“Diệp Hạo, lập tức thả Uyển Nhi ra, nếu không dòng họ Linh Hồ chắc chắn sẽ truy đuổi, giết chết mày bằng được!”
Mọi người xung quanh đều sững người, Diệp Hạo đã kết hôn với Linh Hồ Uyển Nhi mà, sao giờ lại biến thành uy hiếp Linh Hồ Uyển Nhi rồi.
“Kẻ bại dưới tay tôi thì ngậm mồm lại đi, một kẻ chỉ biết dựa vào phụ huynh thì không có tư cách nói chuyện với tôi!”, Diệp Hạo quát lớn, Linh Hồ Tinh Phong tức muốn chết, cả người đều run rẩy.
“Diệp Hạo, anh đừng kích động…”, Linh Hồ Uyển Nhi có hơi lo lắng, Diệp Hạo sẽ không nhân cơ hội này mà giết chết cô ta chứ?
Linh Hồ Uyển Nhi nhớ đến chuyện mình cầm kiếm đuổi giết Diệp Hạo, nếu như Diệp Hạo muốn báo thù, cô ta cũng không ngăn được.
“Cô Linh Hồ yên tâm đi, sau khi bái đường, cô chính là vợ tôi, da thịt trắng trẻo mềm mịn thế này thì sao tôi nỡ giết được chứ?”
Diệp Hạo cười trêu chọc: “Còn phải để cô sinh cho tôi một đám nhóc bụ bẫm mập
mạp nữa chứ, ha ha ha…”
Diệp Hạo quay đầu nhìn Linh Hồ Tinh Phong mà cười điên cuồng, mọi người xung quanh sợ đến choáng váng, lời đại nghịch bất đạo như vậy mà anh ta cũng dám nói ra…
Linh Hồ Uyển Nhi nghiến răng tức giận, sinh một đám con nít bụ bẫm á, xem cô ta là heo sao.
Ông cụ Linh Hồ lộ ra khí thế kinh người, bàn trà bỗng nổ tung dưới tay ông ta, ngay cả ông ta cũng muốn hành hạ Diệp Hạo đến chết.
Trong lòng Linh Hồ Tinh Phong tức giận không kiềm nổi, yết hầu run lên, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
“Ông cố, giúp cháu giết chết tên hèn hạ này!”
Linh Hồ Tinh Phong gào thét, máu tươi trong miệng văng khắp nơi.
Trong lòng tức giận vô cùng, nghĩ đến tương lai Linh Hồ Uyển Nhi sẽ sinh con cho Diệp Hạo, cơn giận của Linh Hồ Tinh Phong bùng nổ như núi lửa phun trào.
Không được phép, hắn ta không cho phép điều đó xảy ra, Linh Hồ Uyển Nhi chỉ có thể là của hắn ta, cho dù hắn ta không có được cũng tuyệt đối không để người khác có được!
Vì vậy hắn ta muốn thẳng tay giết chết Diệp Hạo, đến cả thể diện, hắn ta cũng chẳng thèm quan tâm nữa.
Ánh mắt Linh Hồ Tư Không chợt lóe lên, nhấc chân đi về phía chỗ chủ vị, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như thường.
Ánh mắt Diệp Hạo khẽ thay đổi, chẳng lẽ lão già này không quan tâm đến sống chết của Linh Hồ Uyển Nhi sao?