Sau khi đi ra ngoài, Diệp Phàm liền nhìn thấy còn có không ít người vẫn chưa rời đi, anh bình thản liếc một cái, rồi mở cốp sau.
Lấy ra một cái can lớn, chiếc can vừa được nhấc ra đã nồng nặc mùi xăng.
“Mùi xăng?”
“Diệp thâm nho định đốt võ đường sao?”, người nọ khịt khịt mũi ngạc nhiên hỏi, sau khi ngửi thấy mùi xăng.
“Diệp Phàm, cậu định đốt chỗ này sao?”
Nhìn thấy anh xách can nhựa ra, lại ngửi thấy mùi xăng, Hồng Đào mặt liền biến sắc nói.
“Đúng vậy, võ đường đã đi vào lịch sử rồi, cho một mồi lửa thiêu trụi nó luôn, càng tốt chứ sao!”
Thần sắc Diệp Phàm trở nên lạnh lẽo, một tay xách can xăng đi tới khu vực chính của võ đường rồi tưới xăng vào đó.
“Các người còn không đi, ở đây đợi chết hả?”, Hồng Đào lớn tiếng nói khi nhìn những đệ tử còn đang há mồm tỏ ra kinh ngạc.
“Rào” một tiếng, ai nấy vứt hết vũ khí trong tay, tức tốc chạy ra cửa chính.
Còn Hồng Đào đứng nhìn Diệp Phàm đang tưới xăng, nét mặt tỏ ra vô cùng lạnh lùng, lại có chút thù hận.
Ông ta nằm vùng trong võ đường đúng chín năm, vừa mới ngồi vào vị trí trưởng lão.
Còn mục tiêu của ông ta chính là để tiêu diệp võ đường, giết chết đường chủ của võ đường.
Nhưng hôm nay, võ đường đã bị tiêu diệt, xong đường chủ vẫn chưa xuất hiện.
“Trưởng lão Hồng, chuyện này tôi sẽ báo cáo lại với ông nội, cảm tạ ơn này của ông, có cơ hội ông nội tôi sẽ gặp ông sau”, Long Linh đột nhiên nói.
Hồng Đào ngẩn người, ông nội của Long Linh lại là Hắc Long một trong ba Long của Ám
Long Hoa Hạ.
Một đại cao thủ có sức mạnh đáng sợ, đây là nhân vật ông không bao giờ dám ngước nhìn.
Cho nên Hồng Đào chắp tay theo kiểu của người trong giới võ lâm, cười nói: “Vậy tôi phải cảm ơn cô Long trước, rất mong chờ được gặp Hắc Long”.
Sau đó ông ta liền chuyển qua việc khác: “Nhưng Hồng Đào tôi cũng nhắc nhở một chút, các cô nhất định phải thận trọng với đường chủ võ đường”.
“Lúc này, ông ta đột nhiên biến mất, nếu ông ta chưa chết, thì tôi cũng phải ẩn cư một khoảng thời gian”.
“Chỉ dựa vào mình tôi, đương nhiên sẽ không phải là đối thủ của đường chủ võ đường, hơn nữa ông ta nấp trong bóng tối, mọi người cần càng phải cẩn thận hơn”.
Ngọn lửa ngùn ngụt, khói đen cuộn trời.
Bên ngoài võ đường còn không ít người vẫn đang tụ tập, nhìn ngọn lửa cháy phừng phừng trước mặt.
Trong những người này, thậm chí còn có một vài người là đệ tử của võ đường.
Gia nhập võ đường đã nhiều năm, hôm nay nhìn võ đường bị thiêu rụi, trong lòng ai nấy đều có chút ngậm ngùi.
Tại một nơi cách đó không xa, một người đàn ông đứng nhìn võ đường bị ngọn lửa ngợp trời đốt cháy không khỏi run lên.