Vu Hân Tuệ càng thêm khó khăn, rất khó để kiểm soát tay lái, để đề phòng xe bị lật
"Hừ, xem cô có thể kiên trì được bao lâu!"
Ngô Triết liên tục cười lạnh lần, bảo tài xế tăng tốc đạp ga, lần này gã ta liên tục đâm vào thành của chiếc BMW.
Rầm!
Với cú va chạm mạnh như vậy, Vu Hân Tuệ hoàn toàn không thể làm chủ được tay lái trong tay, chiếc BMW bắt đầu lạng, có khả năng lật nghiêng bất cứ lúc nào.
"Diệp Phàm, tôi sắp bị đuổi kịp rồi, xe địa hình của bọn họ quá mạnh..."
Lúc này Vu Hân Tuệ gọi điện thoại cho Diệp Phàm, Diệp Phàm sau khi nghe thấy, sắc mặt anh đột nhiệt thay đổi.
Vu Hân Tuệ đã bị phát hiện rồi sao, điều này khác xa so với những gì anh dự đoán, cũng quá trùng hợp rồi.
Điều anh không biết là trước đây là vì để vào được Công nghệ Tuyết Phàm, Hàn Tùng đã nhiều lần đến công ty nên cũng nhìn thấy xe của Vu Hân Tuệ vài lần rồi.
Rầm!
Chiếc xe địa hình lại đuổi kịp, đâm thẳng vào hông xe BMW.
Chiếc BMW bị đâm đến độ không thể nhận ra, lực va chạm rất lớn đã làm chiếc BMW trực tiếp bung lên.
Mà điện thoại đầu của Diệp Phàm vẫn chưa ngắt kết nối, anh đã nghe thấy tiếng nổ, tiếng la hét...
Sắc mặt anh lập tức trở nên âm trầm đến cực điểm, Vu Hân Tuệ bị bắt, anh nhất định phải đưa cô trở về.
Hơn nữa, bất kể là người của Hồn Thiên Môn hay là của Vạn Chung môn, anh quyết định đến giết gà dọa khỉ một trận!
Hai bên đến này bất kể là người thế nào, anh tuyệt đối không để ai sống sót!
Mà lúc này nhà họ Âu Dương cũng tức giận rung trời, tất cả những người trong nhà họ Âu Dương bị trúng độc hoa cà độc
dược lần lượt tỉnh táo lại, nhìn thấy sóng gió của nhà họ Âu Dương, hận đến độ muốn ăn tươi nuốt sống Diệp Phàm.
Hơn nữa, nhà họ Âu Dương vì Diệp Phàm mà chịu tổn thất lớn như vậy, bắt đầu từ nhà họ Âu Dương truyền ra.
Hai khu vực cháy lớn ở nhà họ Âu Dương đã được dập tắt, Âu Dương Thái Hồng đứng trước đống đổ nát trong biệt thự, nhìn máu tươi vung vãi khắp nơi.
Ngọn lửa lớn đã suýt thiêu chết ông ta, Âu Dương Đạo Vĩ càng căm hận hơn, nhà họ Âu Dương ít nhất cũng đã bị hủy hết một nửa.
Một cô bé đang đứng trước mặt mọi người, Âu Dương Hy Hy bị kéo ra ngoài, người phụ nữ trung niên chịu trách nhiệm trông coi cô bé đã chỉ vào đống đổ nát đó và gằn giọng hét.
“Nhìn thấy chưa hả? Chính là do thằng anh trai tội đồ của mày làm, cậu ta đã hại nhà họ Âu Dương thê thảm, đã phản bội lại gia tộc, theo lý thì phải giết chết!”
“Không phải đâu, anh ấy bị ép thôi, là do các người muốn giết anh ấy trước!”, Tiểu Hy Hy vừa khóc vừa nói.
“Hừm, mày chỉ là một con nhóc mà hiểu cái gì? Anh trai mày, cái tên nghiệp chướng đó đã bỏ trốn rồi. Mày phải chuộc tội với gia tộc!”. Người phụ nữ trung niên giận dữ nói.
Bốp!
Lúc này, một cô bé cao hơn Tiểu Hy Hy một cái đầu đã xông ra, tát lên mặt Tiểu Hy Hy một bạt tai.