Hai mắt Diệp Phàm híp lại, bà cụ này muốn nhân cơ hội để một mũi tên trúng hai đích đây mà.
Sắc mặt Hàn Bách Hào và những người khác đột nhiên vui vẻ, đúng là gừng càng già càng cay, lúc này những người tinh ý đều phát hiện quan hệ của Diệp Phàm và Hàn Tuyết vô cùng tốt.
Suy cho cùng thì trong việc này Diệp Phàm không sai chút nào, nếu Hàn Tuyết ép Diệp Phàm xin lỗi, nhất định sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của hai người.
Nếu không bắt buộc Diệp Phàm xin lỗi, vậy thì bà cụ có lý do để Hàn Tuyết giao lại quyền kiểm soát của công ty TM Thiên Bảo.
Đến lúc ấy, bọn họ sẽ hợp tác với đôi bên là tập đoàn Hoàng Minh và Phục Hổ, nhà họ Hàn như ngồi trên tên lửa, Hàn Bách Hào gã sẽ trở thành nguời thừa kế đầu tiên của nhà họ Hàn và là người đuợc hưởng lợi nhiều nhất.
Mọi nguời đang đổ dồn ánh mắt về Hàn Tuyết xem cô xử lý sự việc này thế nào, bất kể kết quả ra sao, chuyện này nguời có lợi là bọn họ.
Hàn Tuyết rơi vào tình cảnh khó khăn, một bên là gia đình lớn lên từ nhỏ, một bên là người chồng hết mực yêu thương cô.
Cô ngẩng đầu lên nhìn Diệp Phàm, sau đó lại nhìn vẻ mặt đắc ý của người nhà họ Hàn, cắn môi đưa ra quyết định.
Hàn Tuyết nắm chặt tay Diệp Phàm "Diệp Phàm, anh không cần…”.
"Ruợu này tôi uống, xin lỗi!”, không đợi Hàn Tuyết nói xong, Diệp Phàm đã cất lời.
Lời vừa dứt, Diệp Phàm cầm ly rượu lên uống cạn, sau đó tự mình rót thêm hai ly nữa, một hơi cạn sạch.
Đặt ly rượu xuống, Diệp Phàm xin lỗi Hà Thế Nghiêu, điều này khiến gã ta vui vẻ cực độ, có một loại cảm giác đắc ý của nguời thắng cuộc.
Mà nhà họ Hàn thì dùng ánh mắt mỉa mai nhìn về phía hai người, không ai còn để ý tới họ thêm nữa cho đến khi bữa tiệc kết thúc.
Nhưng điều làm mọi người cảm thấy tiếc nuối đó là tửu lượng của Diệp Phàm rất tốt uống vào bụng gần lít rượu rồi mà vẫn không hể hấn gì, cũng không có hành động gì xấu hổ cả.
Hà Thế Nghiêu rời đi, Hàn Tử Hiên đương nhiên muốn đi cùng gã ta, bây giờ cô ta vẫn chưa câu được gã thế nên phải nắm bắt mọi cơ hội
Trên chiếc Rolls- Royce, Hàn Từ Hiên ôm lấy cánh tay của Hà Thế Nghiêu, nghi ngờ hỏi "Cậu Hà, anh quen biết Diệp Phàm đúng không? Hôm nay tại sao nhất thiết muốn họ đến, lại còn làm anh tức giận nữa, tên ở rể vô dụng đó căn bản không có tư cách gì cả”.
Bốp!
Một cái tát đột ngột giáng xuống mặt Hàn Tử Hiên.
Hàn Tử Hiên bị tát một cái lập tức choáng váng đang yên đang lành sao lại bị đánh cơ chứ?
"Cái gì không nên hỏi thì đừng hỏi, người nhà họ Hàn các cô muốn vực dậy thì ngoan ngoãn nghe lời tôi, nếu không bất cứ lúc nào tôi cũng có thể đổi đối tác, vả lại muốn bóp chết các người rất dễ cô hiểu chưa?, ánh mắt Hà Thế Nghiêu âm trầm nhìn Hàn Từ Hiên nói.
Hàn Tử Hiên vội vàng gật đầu, bị dọa cho sợ không dám nói thêm nữa, cô ta không dám chống lại sự bá đạo của gã ta.
Người đàn ông này có thể dễ dàng bóp chết nhà họ Hàn, nghiền nát cô ta.
Có điều, từ tận đáy lòng cô ta càng hận Diệp Phàm hơn, hận cái tên vô dụng không có mắt này, nhất định đã làm gì để chọc tức Hà Thế Nghĩa rồi.
Cô ta quyết định rằng mình nhất định phải khoe chuyện này với bà cụ, không để Diệp Phàm đuợc yên ổn.
Trong khuôn viên nhà họ Hàn, Hàn Tuyết, Diệp Phàm đang chuẩn bị rời đi nhưng lại bị Hàn Bách Hão ngăn lại.
Tất cả họ hàng của nhà họ Hàn cũng ở đó, bao gồm cả bà cụ.
Hàn Bách Hào nhìn Hàn Tuyết nói: “ Hàn Tuyết, cô cũng thấy rồi đấy, cậu Hà muốn hợp tác với nhà họ Hàn chúng ta, tập đoàn Phục Hổ không kém cạnh gì tập đoàn Hoàng Minh cả, bây giờ cậu Hà giao lại dự án của họ cho chúng ta vận hành, vì vậy, chúng ta đang thiếu tiền vốn trầm trọng, tôi và bà nội quyết định rút một ít tiến từ trong công ty TM Thiên Bảo ra, dùng để hợp tác với cậu Hà, cô có ý kiến gì không?"
“Không được!”
Hàn Tuyết từ chối ngay không do dự.
Cô không nhìn hắn mà nhìn vào bà cụ, nghiêm túc nói "Sự hợp tác giữa TM Thiên Bảo và tập đoàn Hoàng Minh vừa mới bắt đầu đi vào quỹ đạo, đã thuê nhiều máy móc thiết bị ngoài, nếu lúc