Không ngờ tại trung tâm của đội ngũ của Ma quân lại có một chiếc thuyền đen sì, to gấp mấy lần những chiếc phi xa bên cạnh. Ma khí nhàn nhạt bao quanh hơn nửa chiếc thuyền. Thấp thoáng bên trong cũng là những tên Ma tộc che kín khuôn mặt.
Trên người những tên Ma tộc này tỏa ra khí tức so với những tên đang đứng trên phi xa còn mạnh mẽ hơn nhiều lần.
"Cách thành Mộc Miên còn bao lâu nữa? Lúc này vất vả lắm mới đem được ba gã Đại Thừa của đối phương tách ra. Ta cũng tốn rất nhiều công sức mới tránh được tai mắt của Mộc tộc mà lặng lẽ quay lại Linh Giới. Cho nên lần này hành động chỉ có thành công chứ không được thất bại!" Phía trong của chiếc ma thuyền to lớn bỗng nhiên phát ra một giọng nói già nua.
"Thưa Thôn Thiên đại nhân, lấy tốc độ hiện tại thì đại khái còn khoảng nửa tháng nữa mới tới thành Mộc Miên!" Giọng nói cung kính của một gã Ma tộc khác vang lên.
"Hừ, không được! Tốc độ như vậy thì quá chậm! Bọn Nguyên Sát sẽ không thể giữ chân được ba lão quái vật kia trong thời gian dài. Hãy cho tốc độ nhanh lên! Mười ngày nữa phải tới được thành Mộc Miên. Gốc thánh thụ ở trong thành kia đối Mộc tộc rất quan trọng, vượt xa sự tưởng tượng của các ngươi. Chỉ cần hủy diệt được nó, Mộc tộc sẽ không còn khả năng bảo vệ phần lãnh thổ còn lại..." Giọng nói già nua lại lạnh lùng phân phó.
"Nhưng thưa Thôn Thiên đại nhân! Tốc độ hiện tại đã là cao nhất mà Hồ Nguyệt Phi Xa có thể đạt được khi vừa bay vừa ẩn náu. Nếu làm như lời ngài nói, chỉ sợ không thể giấu diếm được tai mắt của Mộc tộc đã bố trí." Nam tử kia lại do dự trả lời.
"Không hề gì! Đại quân của bọn họ đã bắt đầu tan vỡ rồi. Hiện tại đang rút quân và co cụm lại ở tất cả mọi nơi. Chúng ta chỉ cần cận thận chút là không có vấn đề gì. Vả lại, có ta tự mình canh giữ ở nơi này, cho dù gặp phải thám tử của Mộc Tộc thì cũng không thể cho bọn họ còn sống để đem tin tức này trở về được." Giọng nói già nua vang lên lạnh lẽo.
"Nếu Thôn Thiên đại nhân tự mình ra tay thì tự nhiên không thành vấn đề. Tiểu nhân lập tức truyền lệnh này xuống!" Tên nam tử Ma tộc trở nên mừng rỡ trả lời.
Một lát sau, ma thuyền màu đen cùng toàn bộ phi xa phía dưới run lên, tốc độ bỗng chốc tăng lên nhiều lần. Nhưng đồng thời cũng truyền ra tiếng vù vù trầm thấp, không thể giữ được sự yên tĩnh ban đầu.
Bảy ngày sau, Hàn Lập đang ngồi im ở gốc cây cao chọc trời, bỗng nhiên vẻ mặt khẽ động, hai mắt đang nhắm chặt chậm chậm hé ra.
Dường như cùng lúc đó, một nam một nữ ngồi xếp bằng nhập định ở hai bên sườn hắn cũng tỉnh lại.
Ba người đều không nói một câu, đồng thời cùng hướng một phía trên bầu trời nhìn lại.
Chỉ vài nhịp thở sau, phía chân trời liền vang lên tiếng xé gió!
Ánh sáng xanh chợt lóe, một đạo kiếm quang dài vài thước mạnh mẽ bắn tới. Cũng sau vài cái chớp động, liền hướng thẳng phía cái cây to trong khe núi mà bắn đến.
Hàn Lập nhíu mắt, hắn không nói lời nào, một tay hướng về xa xa khẽ phất.
Một đạo kiếm sáng rực nhanh chóng bay đến phía trên khe núi, lượn vòng một cái rồi tiếp tục hướng thẳng vào một thân cây to mà bắn đi.
Năm ngón tay của Hàn Lập chụp tới, ánh sáng màu xanh tắt đi. Trong tay hắn ngoài trừ bóng ảnh của cây kiếm nhỏ dài hơn một tấc còn có thêm cái thẻ ngọc màu trắng.
Hai tay chà xát một cái, ánh sáng xanh tiêu tán đi hết, chỉ còn lại cái thẻ ngọc vừa mới bay đến kia.
Hàn Lập dùng hai ngón tay kẹp lấy thẻ ngọc đưa lên trán. Thần niệm nháy mắt hướng vào trong đó mà tìm tòi.
Bên cạnh Thảo Tật cùng Phi Tiểu Tịch nhìn qua với vẻ mặt nghiêm nghị.
Sau một lát sau, Hàn Lập đưa thẻ ngọc xuống, thuận tay ném cho tên Mộc tộc rồi nhẹ nhàng nói.
"Một lúc nữa thôi là đại quân Ma tộc sẽ chính thức tiến vào đại trận. Cả tòa tuyệt trận sẽ chính thức kích phát Mộc Giới lực trong nửa ngày, bắt hai phần ba ma tộc đều phải chịu chết ở trong đó.""Ma tộc đúng là đã bị lừa. Chỉ cần có thể đem bộ phận này của Ma tộc hoàn toàn diệt sạch ở trong trận pháp, như vậy cho dù liên quân của chúng ta không thể phản công chiếm lại đất nhưng cũng làm cho nguyên khí của Ma tộc trọng thương. Trong thời gian tới nhất định sẽ không có cách nào phát động đợt tấn tiếp theo." Thảo Tật sau khi xem hết nội dung trong thẻ ngọc trên mặt cũng lộ ra vẻ mừng rỡ. Sau đó hắn đem thẻ ngọc cho Phi Tiểu Tịch.
"Nếu như vậy thì chúng ta dựa theo mệnh lệnh. Đến đúng giờ đó sẽ điều khiển uy lực của pháp trận. Chỉ cần ba mươi sáu cấm chế cùng đồng thời phát động thì khi lâm vào trong đại trận này, bọn Ma tộc tuyệt đối sẽ bị giết sạch." Sau khi Phi Tiểu Tịch hướng thần niệm vào trong thẻ ngọc đảo qua, khóe miệng cũng mỉm cười nói.
"Tất nhiên rồi. Có điều sau khi tất cả cấm chế ở đại trận đều kích phát, chúng ta ở nơi này cũng chỉ có thể vào không thể ra. Các ngươi hãy báo cho tất cả mọi người phải thật cảnh giác đi." Hai mắt của Hàn Lập chợt lóe, hắn thản nhiên phân phó hai người kia.
"Được! Thảo mỗ lập tức truyền lệnh xuống, sau đó cũng tự mình sắp xếp một vài thủ đoạn để đề phòng." Thảo Tật không lưỡng lự đáp ứng.
Lực lượng thủ vệ nơi này chủ yếu vẫn là người Mộc tộc, vì vậy khi gã Hợp Thể Kỳ của Mộc tộc này tự động hạ lệnh xuống sẽ thích hợp hơn.
"Để tiểu muội đi kiểm tra lại các loại cấm chế thêm một vòng nữa, xem thử có chỗ nào còn chưa hoàn thiện không." Phi Tiểu Tịch cũng chủ động đưa ra ý kiến.
"Tốt lắm, vậy đành nhờ vào hai vị. Hàn mỗ sẽ ở lại bảo vệ nơi này, nếu hai vị thấy có điều gì bất thường thì hãy báo ngay cho ta." Hàn Lập gật gật đầu, hắn không phản đối gì thêm.
Tiếp đó là gã to con Mộc tộc và cô gái bên tộc Dạ Xoa liền đứng đậy rồi bay đi.
Hàn Lập vẫn ngồi dưới gốc cây, hai mắt hắn nhắm nghiền. Khuôn mặt hắn lúc này rất bình tĩnh, dường như việc đại quân của Ma tộc sắp đến chẳng hề nằm trong lòng hắn vậy.
Nửa ngày sau, trong khu vực rộng hàng trăm vạn dặm bỗng nhiên nổi lên vô số tiếng gầm rú. Ở giữa khu vực rộng lớn được ba mươi sáu trận pháp bao phủ liền mọc lên vô số gốc cây to lớn. Cành lá của chúng rậm rạp xum xuê như muốn che kín cả bầu trời.
Mỗi cây khi mới đầu còn có đường kính cỡ ngang vại nước, sau đó chúng điên cuồng lớn lên, trong nhay mắt đã biến thành những gốc cây cao hơn trăm trượng. Cả một vùng rộng lớn mênh mông cũng vì đó mà biến thành một biển rừng không biết đâu là bờ bến,
Đối với những tên Ma tộc đã bị dẫn vào trong phạm vi của trận pháp, cho dù bọn chúng có dùng pháp khí hay là vận dụng chính công phu của mình để bay lượn đi nữa, nhưng khi chạm vào tầng cấm chế vô hình, chúng đều rớt từ trên cao xuống bịch bịch như bưởi mùa bão.
Chỉ những tên Ma tộc nào có tu vi từ Luyện Hư trở nên mới có thể gắng gượng lơ lửng bất động trong không trung. Nhưng để làm được như vậy chúng phải tiêu hao pháp
lực rất nhiều so với bình thường, thật không cách nào bay cao được.
Tuy hầu hết những tên Ma tộc đều có thân thể cứng rắn, khi bị rơi từ trên cao xuống đều không việc gì. Có điều cũng vì vậy mà hàng ngũ của bọn chúng trở nên cực kỳ hoảng loạn.
Khác với Ma tộc, người trong liên quân các tộc đã sớm biết trước điều sẽ xảy đến ở nơi này. Khi dao động của cấm chế vừa xuất hiện, trong nháy mắt họ đã an ổn hạ xuống mặt đất mà đi.
Trong biển cây bỗng nhiên lóe lên vô số hào quang màu lục. Lực lượng của liên quân ban đầu đang đông nghìn nghịt, nhưng chỉ trong phút chốc liền biến mất không thấy bóng dáng đâu nữa.
Cho dù là những tên Ma tôn với tu vi Hợp Thể Kỳ của Ma tộc có đứng trên không trung dùng thần niệm kiểm tra khắp nơi trong biển cây, kết quả là bọn chúng vẫn là trở nên kinh sợ vì phía dưới hoàn toàn không có bóng người nào.
Hơn mấy trăm vạn gã Ma tộc đang bị vây dưới rừng cây cũng không tài nào tìm ra bóng dáng kẻ địch.
Ngay lúc này, uy lực khủng bố của đại trận mới bắt đầu được thể hiện.
Đầu tiên là một dao động quỷ quái không cách nào hình dung nổi đột nhiên xuất hiện cùng lúc ở trung tâm của ba mươi sáu pháp trận. Những dao động này nhanh chóng tràn qua khắp nơi trong biển cây. Tiếp đó là vô số đạo linh khí mang thuộc tính mộc hiện ra từ các tán cây, nhưng chúng lại nhanh chóng bay đến nhập vào một vài cây lớn hơn khác.
"Ầm ầm ầm!"Thân cây lớn đang cắm chặt rễ vào mặt đất đột nhiên bay vút lên, toàn thân liền tỏa ra từng đạo hào quang xanh biếc. Thân cây liền biến thành một người gỗ cao đến cả trăm trượng. Mỗi nắm đấm của nó đập xuống là lại giết chết rất nhiều tên Ma tộc.
Không chỉ có mỗi như vậy, những gốc cây lớn nhỏ khác ở gần mấy tên Ma tộc cũng hấp thu được một ít linh khí. Cành lá của chúng cũng to lên, rồi hóa thành những khúc gỗ to chắc đập túi bụi vào lũ Ma tộc.
Đám Ma tộc không kịp đề phòng, chúng liền thét lên thảm thiết. Lại một lượng lớn Ma tộc nữa bị giết chết.
Nhưng bị nhốt trong đại trận cũng không hề thiếu những tên Ma tộc cao cấp. Bọn chúng phản ứng rất nhanh, liền ra lệnh cho các tên Ma tộc còn lại tụ tập lại thành từng tổ đội như đã được huấn luyện trước. Cả lũ cùng nhau phóng ra các loại ma khí, hoặc bày ra các loại ma trận, việc này cũng giúp cho cúng có thể tạm thời ổn định phần nào.
Chỉ có điều, dù sao thì Mộc Giới Ba Mươi Sáu Tuyệt Trận Cũng là trận pháp bảo vệ cả một tộc, vậy nên uy lực của nó sao chỉ có ngần ấy được? Gần như cùng lúc với Ma quân đang định tiêu diệt người gỗ và những cây cối xung quanh, đột nhiên trên trời cao xuất hiện một cơn sóng xanh cuốn tới. Tiếp đó là cuồng phong gào thét, từng cơn lốc trắng xóa bất ngờ hiện lên, rồi chúng lại quện vào nhau hóa thành một con rồng thật lớn. Con rồng giương nanh múa vuốt lao thẳng về phía quân Ma tộc.
Khi con rồng bay qua! Vô số lá cây xanh biếc bỗng dưng hiện ra trên bầu trời. Mỗi lá cây kêu lên thanh thoát, rồi hóa thành những lưỡi dao bén nhọn rồi lao xuống như mưa.
Cứ như vậy, cấm chế của đại trận đã phát động tấn công tất cả là mười ba lần liên tục. Mấy trăm vạn Ma quân giờ đây đã chết hơn nửa. Những tên còn sót lại đa phần là có thực lực kinh người, hoặc được tu sĩ cao cấp của Ma tộc che chở. Nếu không chắc chắn chẳng còn ai có thể sống sót trong đợt tấn công khủng khiếp như vậy.
Tuy đại trận Mộc Giới vô cùng lời hại. Nhưng để kích phát công kích vào nhiều Ma quân cùng một lúc trên phạm vi lớn như thế buộc phải tiêu hao rất nhiều năng lượng.
Cho dù có vô số linh thạch, lại thêm các linh mạch và ba mươi sáu gốc thánh thụ liên tiếp cung cấp năng lượng. Nhưng khi mười ba đợt công kích qua đi, lúc này đại trận không thể phát động tấn công thêm nữa. Nó chỉ có thể duy trì hiệu quả bao vây Ma quân, rồi chậm rãi chờ đợi đến lúc năng lượng phục hồi lại.
Nếu theo tốc độ hấp thu của đại trận, chắc ít nhất cũng phải nửa ngày nữa mới có thể triển khai đợt tấn công tiếp theo.
---000---
Những tên Ma tộc ở bên ngoài tuyệt trận chỉ thấy hào quang màu lục phía trước lóe lên. Một tấm màng thật dày xanh mướt giống như cái nắp vung rộng bằng cả bầu trời hiện lên cách ly bọn họ với những tên Ma tộc phía trước. Hai nửa liền không cách nào liên hệ với nhau được.
Tất nhiên là bọn chúng liền trở nên kinh sợ. Vài tên Ma tộc cao cấp đang dẫn dắt bọn họ đã bắt đầu cho tấn công vào màng cấm chế.
Chúng nghĩ rằng với sự hợp sức của nhiều người như vậy, tin rằng lớp màng cấm chế này sẽ không thể trụ được lâu.
Nhưng đúng lúc này, phía trước cái vung to như bầu trời này lại phát ra một quầng sáng, hào quang màu trắng lóe lên, vô số pháp trận bằng ánh sáng bất ngờ hiện ra.
"Không ổn! Phá nó đi! Là truyền tống trận!" Vài tên Ma tộc cao cấp phản ứng rất nhanh mà hét lên kinh hãi. Chúng đã lập tức nhận ra pháp trận trước mặt là loại pháp trận nào.
Chỉ tiếc là các mệnh lệnh này đã quá muộn!
Trong pháp trận bằng ánh sáng tỏa ra một đám hào quang màu trắng. Lập tức có vô số bóng người bất thình lình hiện lên, ùn ùn ngập trời, đông đến nỗi che kín cả một vùng không gian!
Ngay sau đó, một tiếng thét vang lên!
Liên quân không chút do dự lao thẳng đến đám Ma tộc còn sót này mà chém giết.