"Đạo đạo chỉ đơn giản là con chữ, làm lành lánh dữ, ban chữ chỉ truyền".Một buổi chiều mùa thu, Hồ Ly cùng Gấu Đen đang quét lá trước sân Đền.
Có khách viếng thăm, một thiếu phụ xinh tươi, nàng đang mang thai.
Thiếu phụ tay ôm đàn tì bà, chậm rãi đi vào Đền Chân Ngã.
Khi đi ngang qua Hồ Ly và Gấu Vũ Ca nàng cúi chào mọi người.
Không ai để ý vì mãi lo dọn dẹp sạch sẽ cho Bản Đền.Thiếu phụ tiến vào trong Đền, đến trước ban thờ Thần thắp ba nén hương.
Nàng đặt đàn tỳ bà lên ban thờ thần, tay cầm ba nén hương run run khấn vái, nước mắt tuôn trào.
Phàm trần bên trong tượng Thần đang nhập định thấy tác động bên ngoài truyền vào biết có người kêu khổ, nên quan sát chú ý.Thiếu phụ vừa khấn nguyện vừa khóc nói:Đệ tử là Trần Sao Linh là Lâu Chủ của Đại Hải Lâu tại Quỷ Thành Ma Vực.
Nay đã mang trong người nhi tử, cũng vừa tròn 7 tháng.
Trước có lần gặp Thần vấn Đạo.
Lúc đó sinh tiền Thần đại danh Bại Hoại Thiên Sư tinh thông bách sự, giải rõ bến mê.Vốn lúc trước định bái Ngài là Sư Phụ, nhưng sợ đường đột mạo phạm đến Ngài.Hỡi ôi! Sinh tử lìa tan phúc chốc, mới thấy đó bỗng rồi mất đó, mới mưa mai rồi lại nắng chiều.Hay tin Ngài vắng bóng cô liêu.
Tiện thiếp buồn không kể xiết.
Nay vì hữu sự, cốt nhục hoài thai, trước là dâng nén hương lòng khẩn nguyện Ngài, có thiêng thâu nhận tiện thiếp làm môn hạ.Nhờ chân linh bóng cả, xua sự dữ tà ma, sau thỉnh thần độ cho mẹ con thiếp an an ổn ổn, trở dạ bình an.
Tiện thiếp vốn định đặt tên nhi tử là Trần Ánh Viên.
Cúi xin Đại La Thiên Đế Thái Cực Thánh Hoàng Đế Tục Đạo Tôn Thượng Thần gia hộ cho nhi tử khỏe mạnh, vạn tà bất xâm, vạn ma bất nhiễm.NAM MÔ ĐẠI LA THIÊN ĐẾ THÁI CỰC THÁNH HOÀNG ĐẾ TỤC ĐẠO TÔN THƯỢNG THẦN CHỨNG GIÁM.
KHẨN XIN.Bỗng trên bàn thờ Thần có tiếng người vọng xuống nói ra:Khá khen cho dân phụ Trần Sao Linh.
Lòng còn minh tưởng đến Bản Thần.
Những lời năm đó Bản Thần nói với cô nương là xuất phát từ đại đạo.
Nay cô nương đã có lòng nhận ta làm Sư Phụ.
Dẫu biết nhân, Thần cách trở.
Nhưng ta rất vui lòng, Vi Sư sẽ ban cho ngươi pháp danh là Thủy Nguyệt.
Ráng nhớ kệ ta đọc sau đây mà về nghiền ngẫm:"TRẦN hoàn bổn cảnh vốn tại nhânSAO sáng chiếu soi rạng ánh vầnLINH từ vẫy gọi người tinh tấnTỰ khắc tu chân đắc phật thầnLÀ là ảo mộng đừng vướng bậnTHỦY phủ tiếp nghênh bậc chân nhânNGUYỆT hoa ướm nở lòng hương phấnCHÂN chánh đài sen toả huyền trânNHÂN đức tạng khai lòng vô hậnĐẠO nằm chín bệ cửu trùng vân."Từ nay ngươi là đệ tử tục gia của Bản Thần, sẽ được Bản Thần ngày đêm gia hộ cho an thân an ổn.
Riêng về nhi tử ngươi muốn đặt tên là Trần Ánh Viên, Bản Thần sẽ ban tặng vài con chữ chúc phúc cho đứa bé mau chóng ổn an một đời vui vẻ." TRẦN kia vốn chẳng phàm trầnÁNH sao chiếu dội soi lần bước điVIÊN dung tròn trịa minh uyTỰ tâm ngọc cốt tu trì tại thânLÀ trong tâm tối vạn dânĐỨC như đại hải xa lần bến mêTHẢO hiền đạo hiếu giữ lềĐẠO tâm tu dưỡng dựa kề đài senNHÂN luân dẫu mấy đua chenGIAN truân vượt hết mấy phen lạ kỳ".Bên trong tượng Thần lại vang vọng lời châu nói tiếp:"Biết con lao khổ lâm lyÁi tình khóc cạn biển thì mòn nonThuở xưa danh tạc lầu sonBướm ong đua lượn nay còn nơi đâuTâm tư đau khổ một bầuVi Sư căn dặn lo rầu bỏ điĐói tiền đói bạc lâm lyLo cơm lo nước lo thì an thaiSớm ngày sinh nở trần aiVuông tròn mẫu tử đắng cay qua liềnThầy dù ở chốn non tiênTam thân trì niệm con liền bình anNhớ rằng lao khổ vái vangMinh Thần Đế Tục tai nàn qua ngayThần ta danh tánh chẳng saiĐến đi trong cõi trần ai diệu huyềnMấy phen lao khổ kim tiềnVượt qua tai ách con liền bình anSau con đổi cốt thay nhanTình duyên bốn bận mới an phận nàyGắng ghi nhớ kỹ lời ThầyTu là tại thế vượt đầy phong baThầy xưa lao khổ hà saMà lòng minh chánh mới là Thần nhânNay Thầy phản bổn quy chânTruyền thần niệm đạo vào thân con hiềnDẫu bao lao khổ lụy phiềnNhớ Thầy minh tưởng con liền vượt quaTu