Quý Hâm Thư ở phòng tắm đợi rất lâu, Quý Thanh Cừ cũng cứng đờ ngồi ở trên giường, tựa hồ vẫn không thể từ bên trong k1ch thích vừa rồi phục hồi tinh thần lại.
Các nàng vượt ranh giới rồi, ở trước đêm nay, Quý Thanh Cừ từ đầu đến cuối đều cảm thấy yêu thích chính mình trong miệng Quý Hâm Thư nói chẳng qua là giả tạo cô tự cho là đúng, hoặc là nói là bệnh tình gây nên, mới có thể để tỷ tỷ đối với mình sản sinh loại ảo giác thích này.
Nhưng bây giờ, loại lý do kia đã không cách nào dùng để giải thích cho tất cả vừa rồi, Quý Thanh Cừ không thể không nhận rõ sự thực.
Chị gái chính mình yêu chính mình, nàng đối với mình có d*c vọng, thậm chí còn muốn c**ng bức thân thể của chính mình.
Nghĩ đến cảm giác mới vừa rồi khi bị Quý Hâm Thư đụng vào, Quý Thanh Cừ c ắn môi dưới, khổ não luống cuống xoa tóc dài, lấy mái tóc quấy đến ngổn ngang không thể tả.
Nguyên nhân Quý Thanh Cừ khổ não như vậy không chỉ là bởi vì tình huống bây giờ và bất ngờ vừa rồi, còn có một bộ phận nguyên nhân của chính mình.
Cảm giác bị Quý Hâm Thư đụng vào làm cho nàng một cách tự nhiên mà nhớ tới những chuyện trước kia, nàng và Quý Hâm Thư là từng thân mật, lần bỏ thuốc kia, bao gồm tình cảnh trong mộng của chính mình, cơ hồ đều là lấy mình và Quý Hâm Thư làm vai chính.
Mình ở trong hiện thực và trong giấc mộng lần lượt [email protected] tình cùng Quý Hâm Thư, cũng bị đưa l3n đỉnh điểm rất nhiều lần.
Đây là bí mật Quý Thanh Cừ giấu ở trong lòng, nàng sẽ không nhắc đến đối với bất kỳ người nào, dù sao chuyện lúng túng lại nhục nhã như vậy, cũng làm trái luân lý đạo đức.
Nàng từ đầu đến cuối đều cảm thấy chính mình sẽ mơ loại giấc mơ này chẳng qua là bởi vì tuổi đến rồi, thân thể cần tình ái, không có coi là vấn đề mà đối đãi.
Nhưng bây giờ, Quý Thanh Cừ lại cảm thấy những giấc mộng hoang đường này lại không sao nói rõ được.
Nàng là không thể nào tiếp thu được Quý Hâm Thư, bất luận là tâm lý hay là thân thể, nàng đều không cách nào nhịn được cùng người nhà mình loạn luân.
Những giấc mộng kia, bao gồm sự thật hiện tại phát sinh, mỗi cái hình ảnh và cảnh tượng cũng làm cho Quý Thanh Cừ cảm thấy xấu hổ.
Xấu hổ quá độ làm cho Quý Thanh Cừ bắt đầu bài xích Quý Hâm Thư, chỉ cần nghĩ đến đối phương còn ở trong phòng của mình, một lúc nữa còn lần nữa đối mặt với Quý Hâm Thư, Quý Thanh Cừ liền theo ý thức muốn trốn tránh.
Lại qua mười phút, Quý Hâm Thư cuối cùng từ phòng tắm ra ngoài, trên người cô khoác áo tắm màu trắng, gương mặt vốn trắng nõn kia không biết là nguyên nhân gì, vậy mà trở nên trắng bệch như giấy.
Trên mặt cô không có chút hồng hào, trên người đều mang theo một luồng ý lạnh.
Quý Thanh Cừ ngồi ở trên giường phòng bị mà nhìn cô, trước đó để Quý Hâm Thư đắc thủ là bởi vì mình không nghĩ tới cô sẽ làm như vậy.
Hiện tại, Quý Thanh Cừ không hề tin tưởng Quý Hâm Thư, chỉ cần đối phương dựa qua, nàng sẽ lập tức phản kích.
Đem phòng bị của Quý Thanh Cừ nhìn ở trong mắt, Quý Hâm Thư nở nụ cười, cũng không có biểu hiện ra nhiều thương tâm.
Cô rũ con mắt, đi đến trên giường
"Chị làm cái gì?" Quý Thanh Cừ không cho là Quý Hâm Thư còn có khí lực lại tới một lần chuyện vừa rồi nữa, nhưng bây giờ Quý Hâm Thư căn bản không thể theo lẽ thường đến suy đoán, người này sẽ làm ra chuyện gì, Quý Thanh Cừ không dám suy đoán.
"Thanh Cừ, em yên tâm, chị sẽ không ép em cùng chị [email protected] tình nữa, chị chỉ là muốn ôm em ngủ." Thanh âm của Quý Hâm Thư rất mệt mỏi, nhìn ánh mắt của cô mang theo khát vọng và khẩn cầu yếu thế.
"Chị cảm thấy, ở sau khi chị làm loại chuyện vừa rồi kia, tôi còn có thể yên lòng ngủ cùng chị sao? Tôi không muốn ở chung với chị, càng không muốn cùng chị ngủ ở trên cùng cái giường." Quý Thanh Cừ không hề lưu lại cái gọi là tình cảm, nàng nhìn thấy viền mắt Quý Hâm Thư lóe qua ướt át, mím môi không để cho mình nhẹ dạ đổi giọng.
Nàng luôn cảm thấy Quý Hâm Thư biểu hiện ra oan ức đều là giả vờ, con người này, am hiểu nhất dùng nhu nhược của cô để cho mình nhẹ dạ.
"Thật sao? Thanh Cừ không muốn ngủ cùng chị, vậy chị sẽ không làm phiền Thanh Cừ.
Nhưng mà a, Thanh Cừ đừng nghĩ tháo chạy khỏi bên cạnh chị, chỉ có điểm này, tuyệt đối không thể, cho dù Thanh Cừ chán ghét chị như thế nào đi nữa, em vẫn là phải ở lại bên cạnh chị.
Thanh Cừ chán ghét chị cũng