Mười giờ tối, đoàn phim đăng Weibo, giải thích chuyện đã xảy ra hoàn toàn không như mọi người nghĩ, còn kêu gọi mọi người phải cẩn thận khi ăn dưa. Cư dân mạng thấy bài Weibo này không hề có vẻ làm bộ, nhưng antifan vẫn cắn chặt không chịu nhả ra, hung hăng nói nhất định vì bối cảnh của Ngư Hi nên đoàn phim mới bao che.
Không đến nửa tiếng, người bị mắng cũng đăng Weibo, giải thích Ngư Hi lúc đấy chỉ dạy mình làm thế nào để đóng phim.
Hai Weibo liên tiếp đăng bài, fans của Ngư Hi bắt đầu khống chế bình luận.
--- Đã bảo Hi Hi của chúng ta không phải loại người như vậy, thấy chưa, những người nào đó chỉ biết bị dắt mũi.
--- Với nhân phẩm của Ngư Hi làm sao có thể mắng người mới đến phát khóc được?
Tất nhiên cũng có anti gây sự.
--- Đấy đấy, biết thể nào cũng nói Ngư Hi đang dạy người ta đóng phim, chỉ có Ngư Hi nhà các người biết đóng phim chắc! Ờ vỗ tay!
--- Giấu đầu hở đuôi, Ngư Hi có bối cảnh thế nào, chỉ sợ đoàn phim đắc tội không nổi mới phải quỳ xuống la liếm hả?
--- Dù sao xem ảnh cũng không thấy giống đang dạy đóng phim, mà giống dạy xong chửi người ta phát khóc luôn, Ngư Hi vênh lên tận trời.
Bạch Vũ Đường nhìn hai bên tranh cãi lợi hại, ấn cái đầu đau nhức, dựa vào ghế ngồi. Trợ lý đã tan việc, một mình cô cầm cốc đi đến phòng trà, uống hết một cốc cà phê mới về bàn làm việc. Đạo diễn Triệu nhắn tin hỏi cô có cần giúp gì không, Bạch Vũ Đường tắt máy tính, trả lời không cần.
Mãi đến ngày hôm sau, khi Ngư Hi đến đoàn phim, những lời chỉ trích vẫn còn tiếp tục, fan với antifan cãi nhau dữ dội, Ngư Hi như đã lùi khỏi giới giải trí cũng bị lôi ra. Chung Thần sợ cô bị ảnh hưởng, từ khi đến đoàn phim vẫn không dám sờ vào điện thoại.
"Ngư lão sư, chị không sao chứ ạ?" Nhờ Mạc Ninh Hoan, mấy diễn viên mới cũng bắt đầu gọi cô là Ngư lão sư.
Ngư Hi đang ngồi trên ghế xem kịch bản, ngẩng đầu, vẻ mặt thản nhiên: "Tôi không sao."
Điềm tĩnh như không hề bị cuộc tranh cãi trên mạng làm ảnh hưởng, mấy cô gái chỉ biết nhìn nhau.
"Ngư lão sư, chị đừng lo, hôm qua chúng em đều đăng Weibo rồi, chúng em cảm thấy chị nói rất đúng."
Những người khác cũng gật đầu như gà mổ thóc, Ngư Hi buồn cười: "Cảm ơn."
"Ngư lão sư!" Mấy cô gái đang muốn nói chuyện, tiếng gọi của Mạc Ninh Hoan liền chen vào, Ngư Hi nghiêng người nhìn, Mạc Ninh Hoan đang cầm một chiếc hộp trên tay đi tới, cô nhíu mày, những người khác đều nhường đường.
Mạc Ninh Hoan ôm hộp đi đến bên Ngư Hi, đặt xuống, cười xán lạn: "Ngư lão sư, đây là em mới đào từ bên ngoài về, đều là đồ hay ho, chị muốn xem thử không ạ?"
Vẻ mặt lấy lòng.
Ngư Hi gật đầu, đặt kịch bản xuống: "Ừ."
Cô cười: "Để tôi xem thử."
Đều là mấy món đồ chơi nho nhỏ, không biết em ấy đào từ đâu ra, rất đáng yêu, Ngư Hi cúi đầu xem, mấy cô gái kia thấy vậy cũng rời đi.
Kỷ Lâm Phong chạy đến.
"Chị Hi làm gì đấy." Cậu ta mặc âu phục giày da nghiêm chỉnh, tóc húi cua, trang điểm dày, có vẻ như sắp lên hình, Ngư Hi rũ mắt: "Không làm gì, có việc à?"
Kỷ Lâm Phong ngồi xuống cạnh cô: "Không có gì ạ, hôm qua em đã thấy chuyện trên Weibo rồi, xin lỗi chị, em cũng muốn đăng bài vì chị, nhưng mà quản lý của em..."
Quản lý của cậu ta sợ lây phiền phức nên không đồng ý cho đăng. Ngư Hi cười nhạt: "Không sao."
Gương mặt đẹp trai của Kỷ Lâm Phong tỏ ra áy náy: "Rất rất xin lỗi, chị Hi."
Cách đó không xa có người hô: "Cảnh tiếp theo chuẩn bị."
Ngư Hi ngẩng đầu: "Đi đi."
Sau khi Kỷ Lâm Phong đi, Mạc Ninh Hoan ngồi xuống cạnh cô, đôi mi thanh tú nhăn lại, dường như không hiểu. Ngư Hi thấy cô hoang mang không khỏi bật cười, hỏi: "Sao thế?"
Mạc Ninh Hoan nhìn quanh bốn phía, không có ai, mới thấp giọng hỏi: "Ngư lão sư, em không hiểu, vì sao không tung video luôn."
Video là chứng cứ vả mặt tốt nhất.
Ngư Hi cụp mắt lại.
Vì Giang Tĩnh Bạch muốn trước khi làm sáng tỏ phải tim được nội ứng.
Nếu thật sự có nội ứng, vũng nước này đã càng bẩn hơn, bọn họ chắc chắn ngồi không yên, muốn dìm chết cô trong đấy, vậy nên hiện giờ chỉ có thể đợi.
Ngư Hi không nói gì, Mạc Ninh Hoan cũng ngoan ngoãn không hỏi tiếp.
Chung Thần tiếp điện thoại xong trở lại lều liền thấy hai người ôm mấy món đồ chơi nho nhỏ vui vẻ nghịch, Ngư Hi dịu dàng cười nhẹ, thỉnh thoảng gật đầu.
"Cái này đi."
Mạc Ninh Hoan giơ tay kia lên: "Cái này thì sao ạ?"
Chung Thần đi đến: "Hi Hi."
Mạc Ninh Hoan ngoan ngoãn chào: "Chị Chung Thần."
Chung Thần lúng túng.
Thật ra Mạc Ninh Hoan đối xử với ai cũng luôn chân thành như vậy, nhất là những người ở bên Ngư Hi, cô ấy càng đặc biệt quan tâm. Chung Thần từng có khoảng thời gian lo lắng hai cô sẽ bị truyền tai tiếng, cố gắng không cho cô ấy đến gần Ngư Hi. nhưng Mạc Ninh Hoan bị cô lạnh nhạt cũng không để ý, vẫn mặt nóng dán mông lạnh như cũ.
Chung Thần cũng không phải lòng dạ sắt thép, chưa được mấy ngày thái độ liền dịu đi.
Có ai không thích người chân thành đây?
Mạc Ninh Hoan không chỉ chân thành, mà còn đáng yêu, ai chịu nổi.
Chung Thần cũng không chịu nổi, cười với Mạc Ninh Hoan, nói tiếp: "Hi Hi, chị Bạch có việc tìm chị."
Ngư Hi đặt món đồ chơi nhỏ trên tay xuống, nhận điện thoại.
"Chị Bạch."
"Tìm được rồi."
Giọng Bạch Vũ Đường lộ rõ vẻ mệt mỏi: "Là người ở đoàn phim."
Cô đã chờ người này ngoi đầu lên từ tối hôm qua, kết quả là đến giờ vẫn chưa có động tĩnh, cũng hoài nghi không biết có phải Giang Tĩnh Bạch đã đoán sai, nhưng nửa tiếng sau, bên phía tuần san liền có tin tức.
Trong lòng Ngư Hi đã có đáp án, cũng không kinh ngạc, vẻ mặt không dao động: "Vâng."
"Chị Bạch xử lý đi ạ."
Bạch Vũ Đường thở phào: "Lát nữa chị tung video."
Ngư Hi: "Vâng."
Cúp máy, Ngư Hi đưa điện thoại cho Chung Thần, mở miệng: "Đi mua hai cốc trà sữa cho chị."
Cô quay đầu hỏi Mạc Ninh Hoan: "Hoan Hoan, em thích vị gì?"
Mạc Ninh Hoan ngẩn ngơ: "Ngư lão sư mua cho em ạ?"
Ngư Hi khẽ cười: "Tôi mời em uống."
Trước mắt Mạc Ninh Hoan lại tự động xuất hiện lăng kính, Ngư Hi trong mắt cô như tiên nữ hạ phàm, đẹp không gì sánh nổi, cô che lại trái tim nhỏ bé đang đập loạn, hỏi: "Ngư lão sư thích vị gì ạ?"
Ngư Hi suy nghĩ vài giây, cô không đặc biệt thích vị gì, ngọt là được.
Mạc Ninh Hoan nói tiếp: "Vậy em uống giống Ngư lão sư."
Ngư Hi nhìn Chung Thần: "Đi mua đi."
Chung Thần gật đầu: "Vâng."
Sau khi Chung Thần rời khỏi, Ngư Hi bật điện thoại, Bạch Vũ Đường chắc chắn sẽ không dùng tài khoản chính của mình để